Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 124 :

Ngày đăng: 04:19 19/04/20


Sauk hi Nguyên Tu Vân lăn lộn ở nơi đó được một khoảng thời gian ngắn cuối cùng cũng mệt mỏi nằm trên mặt đất không hề động đậy, trước lúc y hôn mê liếc mắt nhìn thoáng qua Dịch Nhiên bị tiểu bí cảnh này giam giữ đang bất động, ở trong lòng giải trừ hạn chế của hắn liền vô cùng dứt khoát mà hôn mê. Dịch Nhiên nhìn thấy Nguyên Tu Vân đã hôn mê trong lòng quýnh lên, sau đó thì phát hiện mình bỗng nhiên có thể động, hắn vội vàng đi lên phía trước đem đạo lữ nhà mình ôm vào trong lòng phát hiện y cũng không có đáng ngại chỉ là quá mức hao tâm tốn sức mới ngất đi sau đó cũng hơi thở phào nhẹ nhõm.



Đến lúc này cuối cùng Dịch Nhiên có thời gian quan sát thật tốt một phen bí cảnh Khôn Minh do chính bọn họ luyện chế ra. Bí cảnh này giống như là một tòa nhà tương đối lớn, ngoại trừ có tồn tại ngũ hành cơ bản nhất ra, những thứ khác có thể nói liếc mắt là có thể thu hết vào trong mắt. Hơn nữa linh khí nơi này cũng không sung túc linh khí như Hỗn Độn chi địa, chẳng qua linh khí nơi này thuần tuý hơn linh khí của Hỗn Độn chi địa nhiều, cho nên coi như là mỗi người mỗi vẻ. Chẳng qua quan trọng nhất là, Hỗn Độn chi địa không cách nào so sánh được với bí cảnh Khôn Minh chính là bí cảnh này vô cùng an toàn, trừ phi chính bọn họ đem kẻ địch triệu hoán đi vào nếu không ai cũng không thể đi vào trong bí cảnh tìm bọn họ gây phiền phức, đó càng không cần phải nói là đánh lén hoặc ám toán bọn họ.



Bọn họ từ vừa tới Hỗn Độn chi địa cho tới giờ đã lo lắng đề phòng qua hơn ba tháng, hiện giờ cuối cùng có thể dễ dàng hơn, thật sự là một chuyện đáng ăn mừng. Sau khi Dịch Nhiên đem Nguyên Tu Vân ôm vào trong lòng hôn mạnh hai cái tỏ vẻ chúc mừng, đã nhắm mắt lại cùng y cùng nhau nằm ở trên bãi cỏ. Dù sao thời gian bắt buộc phải đi vào bí cảnh tiếp theo còn hơn nửa năm nữa, hai người bọn họ cho dù ngủ ở chỗ này hơn nửa năm cũng không sao.



Chẳng qua, đây chỉ là ý nghĩ tốt đẹp của bản thân Dịch Nhiên mà thôi, sau khoảng chừng hai ba canh giờ, Nguyên Tu Vân hôn mê đã tỉnh lại, khi y tỉnh lại Dịch Nhiên cũng đã mở mắt ra trước tiên: "Ngươi đã tỉnh? Còn khó chịu hay không?"



Nguyên Tu Vân lắc đầu: "Mặc dù không khó chịu, có điều còn hơi mông lung. Đây là bí cảnh của bản thân chúng ta? Thế nào?"



Dịch Nhiên trả về cho Nguyên Tu Vân một nụ cười không chút che giấu nào: "Rất tuyệt." Ngươi đoán
Dịch Nhiên vừa ra bí cảnh đã ẩn giấu thân mình, hắn giống như là một cái bóng khiến người ta hoàn toàn không cách nào chú ý tới. Cứ như vậy hắn đi ra phòng nhỏ được phòng thủ nghiêm ngặt, sau đó không chút do dự đi Tinh Tuyền, ở ngay lúc hắn đi tới Tinh Tuyền, lúc chuẩn bị trực tiếp đi vào, bỗng nhiên có một loại hơi thở khiến hắn quen thuộc lại cảm thấy chán ghét xuất hiện ở phía sau hắn đồng thời trực tiếp khốn trụ hắn.



"A ~ đợi ba tháng rồi, đạo hữu ngươi có thể xem như xuất hiện. Chẳng qua, ta đúng là trăm triệu lần thật không ngờ, đạo hữu là kiếm tu Hỏa linh căn, sao trên người còn có một phần ma khí khiến người khác không thể xem nhẹ vậy? Đây chính là thật thú vị ư? Đúng không?"



Dịch Nhiên chợt nheo mắt lại, con ngươi hiện lên một tia đỏ sậm. "Ma tu Ma giới."



=====



,r