Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 13 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Lúc bị hai người liên tiếp nói ngươi rất tốt, Dịch Nhiên đặc biệt bình tĩnh hộc ra một ngụm máu tươi.
Máu hết hớp này đến hớp khác cũng giống như một bạt tay, một cái tiếp một cái đánh vào trên mặt mọi người ở trong phòng, khiến cho bọn họ cảm thấy khuôn mặt sinh đau.
Dược tu Lý dĩ nhiên là người không thể tiếp nhận nhất, thế nhưng ông nhận nhận chân chân tiến hành nghiệm hai lần với máu người này rồi, nhưng cũng không có nghiệm chứng ra, ông tuyệt đối không muốn tin tu vi hoặc năng lực của mình xảy ra vấn đề, dĩ nhiên cho rằng Dịch Nhiên là đang cố ý hộc máu cho ông khó chịu.
Cho nên Dược tu Lý là người nhảy bật lên đầu tiên: "Ngươi đừng tưởng rằng ngươi phun mấy ngụm máu ta đã tin ngươi trúng độc, nếu như tất cả mọi người giống như ngươi vậy, Hồi Xuân các chúng ta đây chẳng phải là thành coi tiền như rác sao?! Chứng cứ! Trừ phi ngươi cho chúng ta chứng cứ!"
Dịch Nhiên trước bị con gà yếu Triệu Kiến Chương mới kỳ Ngưng Mạch khiêu khích cũng đã rất khó chịu, chỉa vào linh căn bị phá hư. Đan điền bị giam cầm thống khổ, hạ sức lực mạnh chuẩn bị một kiếm chém chết con gà yếu này, kết quả con gà này ngay cả một cọng lông gà chưa từng rơi, cho dù Hồi Xuân các bị hắn đánh một lổ thủng, nhưng cũng không có thể bù đắp khó chịu và phiền muộn to lớn trong lòng Dịch Nhiên.
Hiện giờ tinh thần hắn đã sa sút đến loại trình độ này, ngay cả người của kỳ Ngưng Mạch cũng giết không được. Thực sự là vừa nghĩ đã muốn đem trời đâm một lổ!
Tâm tình của Dịch Nhiên hiện giờ như vậy, tự nhiên sẽ không đếm xỉa tới một Dược tu mới Luyện Khí tầng bảy, máu của bản thân hắn có bôi kịch độc, việc này là có thể khẳng định, tuy rằng Dịch Nhiên cũng không biết vì sao bọn họ kiểm tra đo lường không được vấn đề, nhưng là vì để ngừa lỡ như vẫn là thu về tốt hơn.
Vì vậy Dược tu Lý không đợi được Dịch Nhiên người tới nhà đập bảng hiểu nói xin lỗi ông, ngược lại thấy người này ho khan một tiếng, thân hình thoạt nhìn lập tức sẽ ngã xuống đất, chuẩn bị thu gom máu trên đất!
Đây quả thực là giẫm lên mặt của ông nha!!
Dược tu Lý vượt ra khoảng phẫn nộ rồi, ở trong nháy mắt lúc Dịch Nhiên còn kém một bước đã muốn cách không thu lại những huyết dịch này, ông đã một bước dài đi lên phía trước đưa tay đem những huyết dịch này thu vào một trong cái bình ngọc của ông.
Nhất thời, người của khắp phòng đều nhìn về ông.
Đường chủ Vương Huy nhíu mày: "Lý Tử, đây là ông muốn gì?"
Lý Tử vội vàng đem cái lọ đưa cho Vương Huy, ông cũng biết mình tự ý làm chủ rất có thể sẽ bị nghiêm phạt, chẳng qua miệng ác khí nói không ra, ông thật sự là không cho qua được! "Đường chủ, chuyện này tuyệt đối không thể tính như thế! Trừ phi hắn có thể chứng minh máu của hắn có độc, hắn quả thực trúng độc, bằng không thì mặt mũi của Hồi Xuân các chúng ta cũng bị hắn đập lên hết rồi!"
Lý Tử: Trừ phi ngươi cho ta chứng cứ!
Dịch Nhiên: Có bản lĩnh ngươi uống đi!
Lý Tử: Ngươi cho ta ngu á?
Dịch Nhiên:...
Ngươi uống thì thế giới an tĩnh.
2, chủ nợ
Cuộc sống đỉnh cao sau này, một ngày nào đó.
Phó Tu Vân:... Ngươi cởi y phục của ta để làm chi?
Dịch Nhiên: Ta là chủ nợ.
Phó Tu Vân: Chọc ta ư ngươi là chủ nợ ta thiếu ngươi cái gì?!
Dịch Nhiên: Thiếu thịt ta.
Phó Tu Vân: %@!%¥
———