Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 131 :
Ngày đăng: 04:19 19/04/20
Các người chim tộc Bạch Vũ vốn còn không bì nổi ai sau khi thiên lôi màu đen đỏ xuất hiện ở đây, đều bị sấm sét trực tiếp bổ cho choáng váng —— trời biết bọn họ ở trên cái đảo này đếm tới đếm lui tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có một yêu tu kỳ Nguyên Anh, chính là tộc trưởng bọn họ được không! Những yêu tu lợi hại khác cũng chính là một Kim Đan Hậu kỳ mà thôi, thật sự là chưa từng thấy chiến trận lớn như vậy, lúc này không ngốc còn đợi lúc nào đây?
Mà theo lôi kiếp một đường một đường đánh xuống tới, toàn bộ trên đảo Bạch Vũ cũng lần lượt rung động theo, đến cuối cùng quả thực lắc lư khiến người ta đứng cũng không vững, những người chim nhát gan một tí đã muốn khóc lên rồi, rốt cuộc là tạo nghiệt gì chứ hả? Làm sao có thể để một đại ôn thần đi tới núi đảo của bọn họ như thế được chứ?! Đi ra ngoài, nhất định phải đem hắn đuổi ra ngoài! Thế nhưng không biết, chờ sau khi hắn lôi kiếp xong, bọn họ có thể đánh đuổi đại ôn thần này không?
Vì thế các người chim tộc Bạch Vũ mời vừa rồi còn nghĩ địa bàn của ta ta làm chủ lúc này đều là gương mặt đau trứng, địa bàn của mình mình làm chủ không được, hơn nữa địa bàn của mình hình như sắp bị người làm hư rồi, vậy phải làm sao giờ?! Ở trên đảo chờ, rất vội!!
Các tộc nhân Bạch Vũ không có được cách giải quyết gì tốt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Dịch Nhiên độ kiếp, mà Nguyên Tu Vân và Sặc Sỡ ở một bên đều là mặt đứng đắn [1] như nhau, dường như đối với chuyện này rất nghiêm túc và để ý, thế nhưng sau khi hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra ở trong lòng đối phương đã cười thành ngốc bức [2].
Ừ, vừa rồi còn cảm thấy khí không thuận, giờ cảm thấy thật sự rất hài lòng thuận ý rồi.
Tộc trưởng tộc Bạch Vũ tức giận phát run, nhưng ngoại trừ tức giận ra lão cũng không ngu trực tiếp tới khuyên can để lão tới đánh nhau với người đang vô cùng tức giận kia, mặc dù lão là một Nguyên Anh, nhưng vấn đề là thực lực của tên ở độ lôi kiếp kia tuyệt đối chỉ cao chớ không thấp hơn lão, càng làm cho ở trong lòng lão nghĩ thấy sợ là, đến lúc này cuối cùng lão cũng có thể cảm ứng được trong huyết mạch của đối phương, huyết mạch chi lực khiến bộ tộc yêu tu sợ hãi.
Trên người vị này tuyệt đối có huyết mạch đại yêu! Mặc dù không biết là đại yêu của loại chim nào, nhưng tuyệt đối cao hơn tộc Bạch Vũ vài thập chí mười mấy đẳng cấp đó! Nghĩ đến đây một kẻ lợi hại lại bị lão đối đãi vô lý như thế, tộc trưởng tộc Bạch Vũ cảm giác mạng mình không đủ lâu, thậm chí còn sẽ liên lụy toàn bộ tộc quần. Mà mãi đến lúc này, bởi vì trường kỳ cư trú ở một xó mà khiến bộ tộc bọn họ bất kể từ mặt nào cũng bắt đầu thoái hoá, đồng thời ý thức của mèo khen mèo dài đuôi giống như là một chậu nước lạnh, giội lên trên đầu tộc trưởng tộc Bạch Vũ, khiến lão lạnh từ đầu đến chân.
Tộc trưởng tộc Bạch Vũ nghe được Nguyên Tu Vân nói như thế cũng biết hắn cơ bản đã đồng ý rồi, biểu tình trên mặt vừa rồi giống như đã chết cha ruột rốt cục khôi phục một chút, lão nhanh chóng nói với Nguyên Tu Vân: "Cũng phải chuyện gì lớn lắm, chính là muốn mời ba vị đi tộc Hắc Ngư đưa một tin, sau đó lại đi đầu cùng Đông Hải thả một con hải yêu đi ra."
Nguyên Tu Vân nghe xong lời này trực tiếp mất tiếng, y nhìn vị tộc trưởng này nửa ngày, cuối cùng phun ra một câu: "Đêm qua ông bị lôi kinh sợ rồi à?" Thật ra ông bị vỗ tới hư đầu óc mới có thể nghĩ như vậy đi?
=====
[1] Mặt đứng đắn:
[2] Meme của ngốc bức: chữ trên hình là ngốc bức tới rồi, chạy mau.
S+KUyiEź���0�