Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 152 :

Ngày đăng: 04:20 19/04/20


Một đám người cả kinh trừng lớn hai mắt lúc Dịch Nhiên không bị thương chút nào, mặc dù bọn họ đã có đủ loại dự đoán, thế nhưng nói thật, tràng diện hiện giờ này khẳng định không phải là một trong hình ảnh của bất kỳ người nào bọn họ dự đoán được. Gia chủ Chu gia Chu Tứ Bình lấy cách chủ động công kích cũng không phá vỡ sau khi nhìn thấy hình ảnh như vậy, cũng sửng sốt như những người tu chân khác, chẳng qua, rất nhanh lão cũng phản ứng lại lần nữa, mặc dù trong lòng có kinh nghi, nhưng lúc này lại không thể ngẩn ra, một lần công kích không được, vậy dĩ nhiên phải công kích lại lần nữa, lão cũng không tin mỗi một lần công kích của lão người này đều có thể đủ hoàn toàn tránh thoát được!



Chu Tứ Bình rất nhanh thì ra chiêu lần thứ hai, chẳng qua lúc này đây lão dùng đã không phải là Chưởng tâm lôi đình lúc trước nữa, mà là một loại công kích thuộc tính Lôi khác. Theo lần công kích này xuất hiện, bầu trời trên đầu bọn họ bỗng nhiên từ ban ngày biến thành như đêm tối, mà ở trên bầu trời giăng đầy mây đen kia, từng đạo sấm sét tia chớp như cự long dữ tợn chờ đợi được lao xuống, đem kẻ địch thôn phệ hầu như không còn.



Thủ pháp công kích lần này của Chu Tứ Bình ngược lại không phải là phụ thân của Dịch Nhiên dạy nữa, chẳng qua, đối với thủ pháp công kích thoạt nhìn lợi hại vô cùng này, Dịch Nhiên vẫn là ngay cả chân mày cũng không có nhướng một chút, hắn mang mặt nạ nên Chu Tứ Bình không biết hắn, nói cách khác, người này chắc chắn sẽ không dùng sấm sét và lực hoả viêm đi đối phó hắn —— Người kiếm thể trời sinh đối với lực sấm sét là có lực phòng ngự rất mạnh, thân thể bản thân bọn họ giống như là một thanh bảo kiếm chưa điêu mài, sấm sét tất nhiên sẽ làm bị thương bọn họ, nhưng mỗi lần sau khi bị công kích, thân thể của bọn họ tự nhiên cũng sẽ được rèn luyện một phen trở nên càng mạnh thêm. Hơn nữa Dịch Nhiên là Hỏa linh căn không sai, nhưng hắn là Hỏa linh căn biến dị, trong Hỏa linh vốn có một chút Lôi linh chi lực, ở mặt công kích này, mặc dù hắn không phải là kiếm tu, cũng lợi hại làm người ta căm phẫn.



Nếu như không phải như vậy, hắn cũng không có khả năng ở khi chưa tới trăm tuổi đã trở thành tu giả Nguyên Anh, tốc độ như vậy cho dù ở trong Đại thế giới nhân tài xuất hiện lớp lớp, cũng xứng được một tiếng thiên tài.



Cho nên, Chu Tứ Bình vừa chiêu đã sai rồi. Mà ở dưới trường hợp này, một bước sai thì toàn bộ đều sai, kết cục của lão đã được định trước.



Mọi người thấy lần này thanh niên kiếm tu vô cùng trâu bò kia rốt cuộc không còn mãi trang bức không nhúc nhích nữa, ở thời điểm sấm sét hạ xuống hắn đem trường kiếm dưới chân trực tiếp khống chế hướng về phía trước bay ra ngoài, ngọn lửa dữ tợn kia như mãnh hổ, đấu với sấm sét của không trung vô cùng náo nhiệt, mãnh hổ đột nhiên lui về sau một bước, sau một khắc lại đánh thẳng tắp về phía Chu Tứ Bình đang thao túng sấm sét, Chu Tứ Bình nhìn mãnh hổ hỏa diễm có chút mộng mị, không phải là đang long tranh hổ đấu đó sao? Sao ngươi nói không đấu sẽ không đấu rồi? Lão lúc này, phòng ngự đã không kịp nữa, chỉ có thể cắn răng, điều khiển sấm sét trực kích Dịch Nhiên.



Vì vậy Dịch Nhiên đã phô bày "Lăng không vi bộ" trên không trung của hắn giống như ma quỷ vậy, dưới hai mắt tỏa ánh sáng của một đám thanh niên tu giả nhiệt huyết, mà Nguyên Tu Vân lại có thể có nhàn nhạt ba động phía sau hắn, nghĩ đến con Kim Ô viền đen kia, Nguyên Tu Vân cũng biết bộ pháp của Dịch Nhiên làm thế nào rồi. Nhưng y nhìn về phía trước mọi cử động của người kia chói mắt hấp dẫn vô số ánh mắt, thật sự là rất khó tưởng tượng rốt cuộc Từ Thọ Tề và Khổng Yên Nhiên tâm lý biến thái thế nào, mới có thể đem người vô cùng kiêu ngạo làm hại tới mất hết tu vi?



Nghĩ lại bộ dáng chật vật lúc trước của người này ngay cả bảo kiếm bổn mạng cũng vứt đi, Nguyên Tu Vân liền không nhịn được trong lòng dâng lên một sát khí, ánh mắt y lạnh như băng trực tiếp nhìn về phía Từ Thọ Tề và Khổng Yên Nhiên, thù lớn như vậy, nhất định phải báo thật tốt!
"Khổng gia chủ!! Gia chủ của chúng ta ở cuối cùng cầu cứu ngài, vì sao ngài không ra tay?" Vừa vào phòng khách nhi tử của Chu Tứ Bình nhịn không được mở miệng hỏi, trời biết lúc hắn nhìn thấy phụ thân mình bị đốt chết có bao nhiêu muốn xông ra giết người! Nhưng mà lại là đấu sinh tử!



Khổng Phùng Đức bị hỏi như thế sắc mặt cũng khó coi, vốn lão ta không muốn giải thích, nhưng phát hiện rất nhiều người đều có chút nghi hoặc nhìn lão, lão chỉ có thể trầm mặt nói một tiếng: "Ngươi nghĩ rằng ta không ra tay? Chẳng qua ở lúc ta ra tay đồng thời tu giả Tứ linh căn bên cạnh kiếm tu kia cũng ra tay! Chẳng qua hắn dùng cũng là lửa, các ngươi không nhìn ra mà thôi! Coi như các ngươi không nhìn ra hắn ra tay, nhưng đến cuối cùng ở trong nháy mắt thế lửa của hỏa diễm trên trường kiếm của kiếm tu họ Trương kia tăng lên nhiều cũng không thấy được sao? Đó chính là Tứ linh căn kia ra tay!"



"Trời, vậy mà là hắn?" Khổng Yên Nhiên kinh hô thành tiếng, đến lúc này mọi người mới nhớ tới Khổng Yên Nhiên hình như là biết tu giả Tứ linh căn kia, nhất thời đều đem ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Khổng Yên Nhiên, Khổng Yên Nhiên thấy thế biết mình phải giải thích một chút, liền đem chuyện ở bí cảnh nói cho mọi người, sau đó nàng cắn môi suy nghĩ một lát, vẫn là đem trong lòng mình hoài nghi nói ra.



"Phụ thân, con cho rằng hắn rất kỳ lạ, mặc dù hắn ngay từ đầu ở trong bí cảnh là đang giúp chúng con, nhưng cuối cùng hắn ra tay với Mạnh đại ca đơn giản là vừa nhanh vừa độc. Ở trước đó, chúng con hoàn toàn không biết hắn dĩ nhiên là một nhân vật lợi hại như thế, còn tưởng rằng hắn chỉ là tán tu nhỏ tới từ Trung thế giới mà thôi. Nhưng nếu quả thật là một tán tu bình thường, làm sao có thể dựa vào Tứ linh căn đã tu tới kỳ Nguyên Anh? Chớ nói chi là, ở lúc Thọ Tề phát hiện Minh tâm ngọc long phôi là giả, tu vi của con và Thọ Tề cũng bởi vì trúng độc mà trực tiếp giảm xuống." Khổng Yên Nhiên càng nói sắc mặt càng khó nhìn: "Giờ suy ngẫm lại, xuất hiện loại vấn đề này, tất cả đều là bắt đầu từ lúc nhận biết người gọi là Nguyên Tu Vân kia."



Nhất thời, trong lòng mọi người sợ hãi cả kinh.



———



}��kz�9