Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 24 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Trên khí thế biến đổi của Phó Tu Vân đương nhiên là được Dịch Nhiên ở cùng trong động phủ phát hiện dễ dàng. Tuy nói bọn họ dựa vào ý nghĩ "Chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất" dịch dung ở lại bên trong thành Vận, nhưng nếu như có thể không tiếp xúc người tu tiên bên ngoài, đương nhiên là tốt hơn.
Bởi vậy Dịch Nhiên đối với Phó Tu Vân muốn mỗi ba ngày tiếp nhận một lần tin tức bên ngoài có chút không thể hiểu được, chẳng qua vào lúc này, hắn nhìn biểu tình ầm trầm tới mức muốn huỷ diệt toàn bộ xung quanh của Phó Tu Vân, thì biết tiếp nhận tin tức là một chuyện tất nhiên, cũng là chuyện rất quan trọng.
"Ngươi gặp phải chuyện gì?"
Phó Tu Vân chợt nghe xung quanh có người nói chuyện, chợt ngẩng đầu, ánh mắt bén nhọn kia khiến Dịch Nhiên cũng theo bản năng muốn rút kiếm, chẳng qua rất nhanh Phó Tu Vân thấy người nói chuyện với y là Dịch Nhiên, ánh mắt chậm rãi khôi phục bình thường.
"... Ngày hôm nay ngươi rơi vào tình trạng này, là có người hại ngươi. Mà ta ngày hôm nay rơi xuống bước này, cũng không phải liều chết tự ta làm." Phó Tu Vân cúi đầu nhìn ngón tay thon dài của mình chậm rãi nói, "Ta có cừu nhân không đội trời chung, nếu không đem bọn họ giết không còn một mảnh, ta sẽ không rời khỏi Nhiên Nguyên giới."
Coi như đây là lần đầu tiên Dịch Nhiên nghe được Phó Tu Vân chính thức nói lên chuyện của bản thân mình, trước hắn mơ hồ biết Phó Tu Vân ở trong thế giới này có cừu nhân tương đối lợi hại, mà y chủ động tìm tới Triệu Kiến Chương chính là bằng chứng. Chẳng qua thần sắc lúc đó của Phó Tu Vân tuy nói hơi kích động, nhưng càng nhiều hơn cũng là lãnh tĩnh và kiềm chế. Mà lần này giống như có người rút nghịch lân của y, thoáng cái khiến y lộ ra biểu tình đáng sợ như vậy.
Chẳng qua, Dịch Nhiên nhìn biểu tình này của y ngược lại nghĩ đến tâm tình của bản thân khi hạ giới, nhất thời cảm giác có loại cùng chung mối thù. Hai người bọn họ bởi vì độc dược của bản thân mà quyết định một đường đồng hành, kỳ thực nói cho cùng chính là hắn thiếu Phó Tu Vân, dù sao dựa theo tình hình Phó Tu Vân chiếm được Thiên hỏa Cửu U Phệ, y hoàn toàn có thể tự tìm một chỗ an tĩnh tu luyện, bằng vào chính y đi trả thù.
Giờ hắn không thể rời khỏi Phó Tu Vân, mà không phải Phó Tu Vân không thể rời khỏi hắn.
Mặt mày Dịch Nhiên nhất thời trở nên sắc bén, kiếm khí quanh thân bốn phía, "Trước đây ta từng nói, ngươi giúp ta giải độc, mai này ta tất nhiên che chở ngươi, ai cũng không tổn thương được. Giờ tăng thêm một câu, ngươi muốn ra tay với ai ta cũng sẽ giúp ngươi."
Ngự kiếm mà đến là một trong đệ tử Ngũ đại môn phái của Nhiên Nguyên giới là Tứ Thuỷ Kiếm môn, mà ngồi pháp bảo linh khí tới, lại là môn phái thổ hào lớn nhất trong Ngũ đại môn phái, Đa Bảo các.
Hai người kia lại là đệ tử trong Ngũ đại môn phái! Bọn họ không biết mỗi ngày phải muốn bao nhiêu lần nếu như bản thân có thể trở thành Ngũ đại môn phái, mà giờ đây nhìn thấy thật sự là bọn họ, mới chợt cảm thấy sự chênh lệch giữa bọn họ là to lớn như thế nào. Mà có thể khiến cho hai trùm lớn quan tâm như vậy, không cần phải nói, người động phủ tầng bốn trong Đăng Thiên Giác tuyệt đối là một ngưu nhân! Bởi vậy bọn họ cũng lập tức sẽ biết, cảnh tượng hiện giờ bất kể như thế nào bọn họ cũng không thể bỏ qua một cơ duyên, lúc này coi như là có người đuổi bọn họ đi bọn họ cũng phải chết ăn vạ không đi!
Bỗng nhiên, mọi người cảm thấy nhiệt độ xung quanh tăng lên, giương mắt nhìn lại đã thấy phiến mây đỏ bắt đầu cuồn cuộn, đồng thời dưới quay cuồng dường như tụ tập các loại đồ án bất đồng, giống như loài chim vừa tựa như thú vật, đủ loại như thế, khiến người hoa mắt!
Lúc này, trong động phủ tầng bốn mọi người đang chú ý, trên mặt Phó Tu Vân đầy mồ hôi hột, dường như đang chịu đựng thống khổ nào đó. Dịch Nhiên vẫn bên cạnh ngồi ngay ngắn cầm kiếm trước mặt, hắn tuy rằng cũng đang nhắm hai mắt nhưng kiếm khí bén nhọn cũng đã mơ hồ bao trùm toàn bộ động phủ.
Vào lúc này, người xem náo nhiệt không ít, người muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thì càng không ít.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngày mai bổ sung thổ tào ~ về dị tượng ha =-= ngày hôm nay không còn kịp rồi, có việc đi trước, moah moah ~
Mặt khác về chữ bug số lượng, nhân số Ngưng Mạch một thế giới chỉ có một trăm người quá ít - - vì vậy đặt mười mấy ngàn người. Buổi tối tôi đi sửa chương tiết trước mặt. Cúi đầu.
———