Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 38 :
Ngày đăng: 04:18 19/04/20
Phó Tu Vân đã làm xong dự định muốn đem người trực tiếp đốt thành tro, kết quả y chưa nói được câu nào, bên kia Bành Giác Nhiên đã trực tiếp mỉm cười nói, "Ta chỉ chẳng qua đi ra hít thở không khí, thì được ngươi đuổi theo tới, Triệu đạo hữu ánh mắt của ngươi có phần cũng hơi quá nhạy rồi."
Triệu Cẩm Vinh nghe nói như thế không để trong lòng, "Ngươi là thượng khách của nhà chúng ta, nếu để cho ngươi ở nơi này bị ủy khuất gì đó hoặc xảy ra chuyện gì không hay, ta đây có thể ăn nói thế nào? Chẳng qua ngươi và vị này..."
Phó Tu Vân nhìn thoáng qua Bành Giác Nhiên không định đem sự tình nói toạc, mở miệng, "Ta gọi là Tống Ngư, Thiếu thành chủ có thể gọi thẳng tên của ta."
Triệu Cẩm Vinh hơi có chút xấu hổ, "Tống đạo hữu, thời gian khẩn cấp nói chuyện gò bó ta không nhớ tên gọi của đạo hữu, chẳng qua tên này quả thật không tệ."
Phó Tu Vân cười cười, "Ta đi ra lĩnh linh thạch, quay về thì đụng phải Bành đạo hữu, ngược lại khiến ta thụ sủng nhược kinh, cũng không biết hắn muốn nói những gì?"
Bành Giác Nhiên nhìn mặt của Phó Tu Vân hơi dừng lại, lộ ra một biểu tình có cũng được không có cũng được, "Ta chẳng qua là cảm thấy trên người vị đạo hữu này còn có hương hoa Bách Hoan, hoa Bách Hoan thánh phẩm làm bổ dưỡng dung nhan, cảm thấy phương pháp luyện đơn của Trú Nhan tất nhiên sẽ có nó, cho nên nói trước với Tống đạo hữu muốn mua hoa Bách Hoan mà thôi."
Triệu Cẩm Vinh nhất thời buông xuống nghi ngờ trong lòng, "Không hổ là người của Bành gia, đi tới chỗ nào cũng không quên chức vụ của mình." Sau đó hắn lại quay đầu nhìn về phía Phó Tu Vân, "Tống đạo hữu, nếu Bành huynh đã lên tiếng, vậy Tống đạo hữu còn hoa Bách Hoan, thì mong rằng đừng nên cất giấu á."
Phó Tu Vân trực tiếp ở trong lòng liếc mắt xem thường, cũng không phải ngươi mua ngươi tích cực như vậy làm gì? Hơn nữa mục đích của công tử thế gia Y Dược đối diện kia rốt cuộc là có phải hoa Bách Hoan hay không, vậy cũng hoàn toàn không xác định đâu.
Nhưng mà bản lĩnh của mặt mũi vẫn phải làm.
"Trên người ta lúc này không có đủ hoa Bách Hoan, chẳng qua nếu như Bành thiếu gia muốn, chờ ngày mai ta có thời gian tất nhiên sẽ đưa hoa Bách Hoan cho Bành thiếu gia, có thể kết giao Bành thiếu gia, ta vui cũng không kịp đây chứ đâu phải cần linh thạch?"
Triệu Cẩm Vinh nghĩ Phó Tu Vân tương đối trên thượng đạo liền vỗ vỗ bờ vai của y biểu thị thoả mãn. Mà Bành Giác Nhiên bên kia cũng tự tiếu phi tiếu gật đầu, "Đã như vậy, vậy ngày mai buổi trưa gặp ở Linh Tuyền Cư đi."
Nói xong lời này, Bành Giác Nhiên đã tự mình rời khỏi hoàn toàn không muốn phản ứng sắc mặt của Triệu Cẩm Vinh. Sắc mặt của Triệu Cẩm Vinh ở trong nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, thế cho nên Phó Tu Vân cũng hơi không biết nên giảng hoà thế nào.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Thổ tào tiểu kịch trường:
Phế vật.
Phó Điềm Điềm: Ngũ linh căn là phế vật.
Phó Tu Vân: Đây là trời sinh, lỡ như ngươi trở thành Ngũ linh căn thì sao? Cũng là phế vật?
Phó Điềm Điềm: Hừ! Ta làm sao có thể trở thành Ngũ linh căn!
...
Phó Tu Vân: Hiện tại ngươi không phải Ngũ linh căn, nhưng là phế vật.
Không cần cảm ơn.
———
[1] Hoa điêu là rượu hoa điêu, đựng trong chum sành có chạm trổ hoa văn, loại rượu quý của Thiệu Hưng, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc.
Ch�