Tu Tiên Chi Phế Sài

Chương 49 :

Ngày đăng: 04:18 19/04/20


Bởi vì lời của Hậu Lôi, bầu không khí trong đám người trực tiếp ngưng trệ. Mỗi người nhìn chằm chằm tờ giấy khế ước trong tay Hậu Lôi kia, sắc mặt một so với một thay đổi thất thường.



Hầu như không ai đi ra dẫn đầu nói muốn ký kết khế ước. Dù sao đi đường xa như vậy, trải qua nhiều trắc trở và các loại tập kích như vậy, mắt thấy đã đến chỗ Huyễn Vụ, kế tiếp trực tiếp chính là phải đi vào tầm* [tìm] bảo Huyễn Vụ rồi, ai nguyện ý vào lúc này ký kết một khế ước vô điều kiện nghe theo mệnh lệnh người khác chứ? Một khi ký kết khế ước, cuối cùng nói không chừng ngay cả bản thân lấy được bảo bối cũng phải nộp lên cho người khác rồi. Đó vì sao lại thế?



Cho nên rất nhiều tu giả đều không mở miệng, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có một chút ý nghĩ —— mặc dù có vẻ Huyễn Vụ này nghe rất lợi hại, nhưng nói không chừng bọn họ dựa vào linh lực và biện pháp của mình là có thể yên ổn mà đi vào chứ? Hơn nữa đan Thanh Tâm Minh Mục cũng chỉ có một trăm viên mà thôi, vốn cũng không đủ dùng. Bọn họ vẫn cho là thành chủ phu nhân tiết kiệm linh đan. Vừa nghĩ như thế liền có rất nhiều người cảm thấy đương nhiên.



Đối với ý nghĩ của những người này, Hậu Lôi và Ti phu nhân sớm đã có dự liệu, bọn họ chỉ là ở trong lòng xem thường hừ lạnh một tiếng dù sao cũng là phải chết, ký khế ước này nói không chừng vẫn có thể còn sống, mà người chỉ ký kết một khế ước, đó là hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Đây tuyệt đối không phải là bọn họ ép những người này đi tìm chết, mà là bọn họ không biết phân biệt, không phải sao?



"Phu nhân, ngươi nhất định sẽ không để cho ta xảy ra chuyện nguy hiểm tính mạng?" Bỗng nhiên một tu giả râu quai nón lên tiếng.



Ti phu nhân đối với người này thức thời rất là thoả mãn, trực tiếp hơi gật đầu, "Đây là tự nhiên, ngươi theo chúng ta cùng nhau hành động trái lại có thể an toàn hơn."



"Như vậy phu nhân có thể trực tiếp để ta giao bảo vật của bản thân tìm được hay không?" Râu quai nón tiếp tục hỏi.



Ti phu nhân nở nụ cười một tiếng: "Chỉ cần ngươi có bản lĩnh tìm được, vậy cho dù ngươi được bảo bối tốt tương đương Thiên đại, ta cũng sẽ không liếc mắt nhìn nhiều."



Hậu Lôi vội vàng bắt đầu cười nói, "Vị đạo hữu này thật sự là rất có tuệ căn*." [chỉ lĩnh ngộ được chân lý nhà Phật, chỉ sự thông minh]



Có tu giả râu quai nón này khởi đầu, những tu giả khác bản thân tu vi không đủ, hoặc là muốn bớt việc cũng theo sau tiếp tục ký hợp đồng. Phó Tu Vân và Dịch Nhiên chú ý tới, những tu giả nguyện ý lần thứ hai ký kết khế ước trước đó tất cả đều đã từng ký kết khế ước lần đầu tiên, hơn nữa tu vi đều là tương đối thấp, rất rõ ràng cho thấy đối với bản thân không thể nào có lòng tin. Mà những người tu vi ở Ngưng Mạch trở lên có hai mươi bảy người, một người cũng không có tiếp tục ký khế ước, thậm chí trong mặt này cũng chỉ có bảy người ký kết khế ước lần đầu tiên, có hai mươi người đều là hoàn toàn không có ký kết khế ước với Ti phu nhân.



Phó Tu Vân sau khi nhìn nhịn không được nâng lên khóe miệng, "Mặc kệ ở chỗ nào trong thế giới, thực lực vĩnh viễn là quan trọng nhất." Ở trong thế giới bình thường không có thực lực bản lĩnh có lẽ kết quả tệ nhất cũng chính là tầm thường vô vị qua loa cho xong chuyện mà thôi, nhưng ở trong Ba nghìn thế giới tu tiên thành thần này, đã không có thực lực, có lẽ ngay cả mạng cũng không bảo đảm.
"Ai, cho dù mục đích của ta nói với các ngươi, vậy chúng ta trước đó đã nói xong rồi, các ngươi nghìn vạn lần không thể cướp lão tổ tông của ta, không thì ta nhất định mang theo tất cả tiểu đệ hồ lô của ta vây công các ngươi không chết không thôi!" Hồ Lộ nói xong lời cuối cùng, sắc mặt có vẻ có chút dữ tợn.



Ánh mắt Phó Tu Vân trầm xuống, nếu quả như thật xung đột, y rốt cuộc nên lựa chọn như thế nào? Đây đúng là một vấn đề.



"Chúng ta đã ở bên ngoài kéo không ít thời gian, đi vào trước rồi hãy nói, yên tâm đi, đến lúc đó chỉ cần có bảo bối, chúng ta đều phân là được, cũng đã nói rõ ràng như vậy rồi, chắc chắn sẽ không có xung đột lớn." Thạch Hâm nghĩ không khí xung quanh có chút buộc chặt, vội vàng cùng làm vài hạ hi nê* [phương ngữ Bắc trong ẩn dụ "nửa vời" để hòa giải các tranh chấp, và hơn nữa mà cùng thỏa hiệp vô nguyên tắc]. Những người khác nghe được hắn nói như vậy cũng hiểu được làm lỡ thời gian hơi dài, đồng thời lại cảm thấy hắn nói quả thật có đạo lý. Vì vậy liền nhỏ nước hồ lô đi vào trong Huyễn Vụ.



Bởi vì liên quan đến nước hồ lô, năm người bọn Phó Tu Vân chính là có thể đều tự thấy đối phương, hơn nữa đường trước mặt cũng có thể thấy rõ, chẳng qua là khi bọn họ thấy rõ chỗ sâu trong rừng rậm trong mảnh Huyễn Vụ này, cũng không nhịn được từ lưng cảm thấy rùng cả mình ——



Ở trước mắt của bọn họ, vốn bãi cỏ xanh biếc như đệm từ lâu đã héo rũ phong hóa, mà khu rừng rậm rạp lại là cành cây khô héo, xung quanh nghe không được một tiếng chim hót côn trùng kêu vang, một loại cảm giác âm lãnh tĩnh mịch đập vào mặt.



Bên ngoài Huyễn Vụ phảng phất giống như tiên cảnh, trong Huyễn Vụ lại vắng vẻ như tử địa, tương phản lớn như vậy năm người thần kinh căng thẳng thoáng cái đi vào Huyễn Vụ. Hết lần này tới lần khác vào lúc này phía trước liên tục truyền tới tiếng kêu thảm thiết thê lương, làm cho mảnh đất này càng thêm không rõ và đáng sợ.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ngày hôm qua bị yêu quái lôi đi ←_← bởi vì ngày đặc thù nha. Không có tới kịp xin nghỉ, xin lỗi, trong 4000 chữ đưa lên.



———



Đã xác định bảo bối tiếp theo của bạn Vân r nhá:v



������Z�4