Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 94 :
Ngày đăng: 04:19 19/04/20
Nguyên Tu Vân nhìn mây đen đầy trời bên ngoài thành, biểu tình trên mặt vô cùng khó coi không kém những người khác là bao nhiêu. Cho dù là kẻ ngu cũng có thể nhìn ra tình huống trong thành Cự Mộc lúc này tuyệt đối không được lạc quan, lúc Nguyên Tu Vân đang suy tư muốn đi tra xét như thế nào một phen, vai đột nhiên bị người vỗ một cái.
Quay đầu lại, cũng không thấy được cái gì, Nguyên Tu Vân trực tiếp giật giật khóe miệng: "Đã lúc nào rồi ngươi còn có tâm tình đùa giỡn? Minh Xá, hình như sau khi ngươi tìm được đệ đệ đã thật sự vui vẻ nha."
Minh Xá vốn còn vui vẻ chuẩn bị chê cười Nguyên Tu Vân, lúc này sau khi nghe được lời của y vội vàng từ bên phải chạy qua bên trái: "Ta chỉ là chào hỏi với ngươi mà thôi, thuận tiện mang bọn ngươi đi gặp Dịch lão đại."
Không biết bắt đầu từ khi nào thì, xưng hô của Minh Xá, Thạch Hâm và Thạch Lỗi ba người đối với Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên đã thống nhất, miệng trực tiếp gọi lão đại, Nguyên Tu Vân ngược lại cảm thấy gọi lão đại cũng thoải mái hơn so với gọi tiền bối, dù sao y cộng lại hai đời cũng còn chưa tới một trăm tuổi, được mấy người cũng hơn một trăm thậm chí vượt hơn năm trăm tuổi gọi tiền bối, thật sự là có chút tiếp thu không nổi.
Nguyên Tu Vân và Thạch Lỗi rất nhanh thì theo Minh Xá đi tới bên trong một tòa trà bằng của phía tây thành Cự Mộc, ngồi ở chỗ này không ít người, mà Nguyên Tu Vân chỉ dùng liếc mắt cũng đã nhận ra kiếm tu mình muốn tìm —— cho dù hiện giờ không phải đầu trọc nữa, lông bàn chải nhỏ cũng vẫn bắt mắt.
Dịch Nhiên cũng liếc mắt một cái đã nhận ra Nguyên Tu Vân, chân mày nâng lên khiến vẻ mặt của hắn có chút ngoài ý muốn: "Y phục này ai mua cho ngươi?" Chờ sau khi Nguyên Tu Vân đi tới, câu nói đầu tiên là chất vấn không thể nào hài lòng. "Ngươi cũng sẽ không mua trường sam chỉ có mẽ ngoài mới đúng."
Nguyên Tu Vân nghe vậy cười khẽ một tiếng, quả nhiên vừa thấy được người này, tâm tình của y đã trở nên không tệ: "Đây là Lâu Bách Vạn của Đa Bảo các tặng ta, nói là vô giá, hơn nữa còn có ẩn nấp và thêm bùa phòng ngự. Ta nhìn bộ y phục này mặc dù hoa lệ một tí, nhưng quả thực rất phù hợp định vị trí của ta ngay lúc đó nên đã mặc thôi."
Dịch Nhiên bĩu môi không thể nào hài lòng, mặc dù bộ y phục này xuyên qua trên người Nguyên Tu Vân thoáng cái khiến y có vẻ quý khí mà ngạo nghễ, là một kiện trường bào tuyệt đối hấp dẫn người, liền thấy xung quanh có thật nhiều người cũng không tự chủ đưa ánh mắt đặt vào trên người của y, Dịch Nhiên đã cảm thấy đủ loại mất hứng.
"Sau này phải thay đổi đi." Dịch Nhiên vỗ vỗ ghế để Nguyên Tu Vân ngồi bên cạnh hắn: "Miễn cho đến lúc đó hành động bất tiện."
Nguyên Tu Vân đứng tại chỗ hơi tỉ mỉ nhìn sắc mặt của Dịch Nhiên, bỗng nhiên nở nụ cười, nụ cười kia thoáng cái khiến người xung quanh nhìn y nhịn không được hít một hơi, lại làm cho Dịch Nhiên thẹn quá thành giận: "Cười cái gì mà cười! Mau ngồi đàng hoàng! Có việc chính muốn nói!"
"Đại sư huynh à, người này mặc dù là kiếm tu, nhưng Hỏa linh thuật của hắn thật sự lợi hại vô cùng á, người như vậy lại không phải trong Ngũ đại môn phái? Quả thực người của chúng ta phải bỏ đi rồi đó!"
Nguyên Tu Vân nghe được một âm thanh quen thuộc, quay đầu vừa nhìn thật sự lại chính là một đám kiếm tu của Tứ Thủy Kiếm môn, bên cạnh còn có đệ tử trẻ tuổi của Đa Bảo các và mấy môn phái khác. Đại sư huynh của Tứ Thủy Kiếm môn đã từng gặp bọn Nguyên Tu Vân trước đây, không riêng gì gặp qua, vị này còn cùng Dịch Nhiên so qua một trận, mặc dù Dịch Nhiên chỉ dùng một kiếm đã đem hắn đánh bại, chẳng qua người này đúng là một kiếm tu rất lợi hại, chí ít ở bên trong Nhiên Nguyên giới.
Lúc này vị đại sư huynh kia đang khẽ nhíu mày nhìn Dịch Nhiên, trên mặt hiện lên vài phần thần sắc không xác định, hiển nhiên dường như hắn nhận ra Dịch Nhiên, nhưng bởi vì Dịch Nhiên cũng không có sử dụng kiếm, cho nên có vài phần không xác định.
"Đa tạ vị đạo hữu này xuất thủ giết ma." Cuối cùng vẫn là một vị nữ tu của Vân Thuỷ Thiên tiến lên, cười duyên nhẹ cảm tạ Dịch Nhiên, lúc Dịch Nhiên gật đầu biểu thị không có gì. Nữ tu này đột nhiên liền lên tiếng: "Vị đạo hữu này đã có thực lực như vậy, tất nhiên cũng sẽ không nhìn thành Cự Mộc từng bước từng bước rơi vào bàn tay của ma tu phải không? Không dối gạt đạo hữu, mấy người chúng ta là đệ tử nội môn của Ngũ đại môn phái, lần này tới thành Cự Mộc là điều tra vấn đề, nhưng chúng ta ở chỗ này tới hồi lâu cũng không có tra được đầu mối, vị đạo hữu này nếu, "
"Không đi." Không đợi nữ tu của Vân Thuỷ Thiên nói xong, Dịch Nhiên trực tiếp không nhịn được cự tuyệt, sau đó kéo Nguyên Tu Vân liền trực tiếp đạp kiếm Bôn Lôi rời khỏi. Mãi đến lúc này, đại sư huynh của Tứ Thủy Kiếm môn mới xác định người này chính là vị tiền bối trước kia so kiếm với hắn, về phần một người khác... Có thể là người bọn họ muốn tìm kia sao?
Lúc hắn còn không suy nghĩ cẩn thận, Thuỷ Tiêu Tiêu của Vân Thuỷ Thiên bên cạnh tức giận giậm chân, vậy mà không chút do dự đi theo!
———
Thuỷ Tiêu Tiêu: nước mưa lất phất.
/www.gո:c"