Tu Tiên Chi Phế Sài
Chương 97 :
Ngày đăng: 04:19 19/04/20
Mặc kệ thành Cự Mộc đang mưu đồ cái gì, giờ mấu chốt nhất là ứng đối tình thế nguy hiểm trước mắt.
Đánh đòn phủ đầu là công kích tốt nhất, Nguyên Tu Vân cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp để Tiểu Sỏa Đản bắt đầu công kích về phía vị trí của những người đang ẩn núp xung quanh. Những tu giả này vốn định muốn đánh lén, vốn đang mài đao soàn soạt muốn đại triển thân thủ, bỗng nhiên đã bị một trận lửa nóng rực ùn ùn kéo đến đốt tóc và y phục, khi dưới tình huống bọn họ tập thể bị giam giữ, Dịch Nhiên vô cùng nhanh chóng một kiếm trực tiếp đem bọn họ đâm xuyên qua, những tu giả con rối này vẫn còn ở kỳ Ngưng Mạch, trực tiếp đi đầu thai, mà vị tu giả kỳ Kim Đan kia lại là vẻ mặt kinh hãi mà chặn lại công kích ban đầu của Dịch Nhiên, chẳng qua ngăn cản lần đầu tiên không có nghĩa là còn có thể ngăn cản lần thứ hai, mặc dù gã đã phát hiện bọn họ bị phát hiện rồi, nhưng đối mặt công kích cuồng phong bạo vũ của Dịch Nhiên như vậy, linh áp hầu như hoàn toàn không ở một cấp bậc, vị lão giả kỳ Kim Đan này ngủm rồi vẫn vô cùng không cam lòng.
Gần đến chết ngay cả một di ngôn cũng không kịp phát ra, vậy thì càng không cần nói đi truyền lại tin tức cho thành chủ thành Cự Mộc và Triệu Trung Thiên, điều này thật sự là một câu chuyện rất bi thương. Chờ sau khi đem nguy hiểm toàn bộ xử lý xong, Nguyên Tu Vân và Dịch Nhiên nhìn thi thể đầy đất lộ ra vẻ mặt nghi hoặc. "Mấy tu giả kỳ Ngưng Mạch này hình như máu trong cơ thể đều thiếu rất nhiều, sắc mặt tái nhợt căn bản đã không giống như con người, nói như thế nào đi nữa tồn tại của tu giả kỳ Ngưng Mạch ở Nhiên Nguyên giới cũng là tu vi rất không tệ, tại sao phải xuất hiện loại tình huống này? Ngay cả tu giả kỳ Kim Đan này dường như máu huyết trong cơ thể cũng thiếu rất nhiều."
Dịch Nhiên ở bên cạnh nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Nguyên Tu Vân suy nghĩ một chút mở miệng nói: "Đây chính là điều kiện phải huyết tế của thành chủ thành Cự Mộc đi? Huyết tế dù sao vẫn cần màu, mà máu này tự nhiên phải người tu vi càng cao mới càng tốt."
Nguyên Tu Vân nghe được Dịch Nhiên vừa nói như vậy, nhất thời cảm thấy trong lòng lại sốt ruột một tầng, thở dài để Tiểu Sỏa Đản đem những người này đều hoả táng sau đó quay đầu hỏi: "Giờ chúng ta phải làm sao? Phải đi hội hợp với bọn người Lâu Bách Vạn, hay là tự mình đi đường của mình? Cấm chế của Ngũ đại môn phái chúng ta còn chưa qua, thế nhưng nếu như giờ đi qua chẳng khác nào nói cho hai kẻ phản bội của Hỏa Lôi môn là chúng ta đã thành công thoát khỏi bẩy rập của bọn họ, tiếp theo bọn họ sẽ làm cái gì cũng khó mà nói, không làm được còn có thể báo cho thành chủ thành Cự Mộc."
Sau khi Dịch Nhiên nghe nói như thế cũng không nhịn được nhíu mày một cái, chẳng qua nghĩ đến sau cùng, ngược lại làm hắn nghĩ tới một biện pháp không phải là biện pháp: "Chúng ta có thể trước đi theo bọn họ, len lén ở phía sau, hai người của Hỏa Lôi môn nếu đối phó chúng ta thì nhất định sẽ nghĩ biện pháp đối phó ba người Lâu Bách Vạn còn lại. Cho đến lúc này chúng ta lại xuất hiện, như vậy thì bớt đi một phen giải thích rồi, sau đó chúng ta còn có thể thuận tiện đi vào kết giới. Nếu như bọn họ dọc theo đường đi chưa từng lòi đuôi, khi trong nháy mắt bọn họ mở cấm chế chúng ta cũng có thể vọt vào, tin tưởng ta, tốc độ của bọn họ mau hơn nữa cũng không mau hơn ta."
Hai ngày sau, cạnh vực thẳm Vạn Nhận, Lâu Bách Vạn và bọn Chung Phong đứng ở nơi đó, vẻ mặt chuyên chú hướng về phía điểm sáng phát sáng lấp lấp phía dưới vực sâu một ngàn mét, phảng phất giống như không ngừng thi pháp điểm nhỏ, điểm sáng kia chính là vị trí của Ngũ đại môn phái bọn họ nắm giữ duy nhất một viên thạch tinh Tinh Nhận, cho nên bọn họ kỳ thật không cần mạo hiểm nguy hiểm đi vào vực sâu Vạn Nhận, chỉ cần đứng ở chỗ này đem thạch tinh Tinh Nhận đánh xuống, sau đó cần Thuỷ Trù của Thuỷ Vân Thiên kéo lên thì được rồi. [trù: tơ, lụa]
Vừa lúc đó, Chung Phong của Hỏa Lôi môn vốn còn rất chuyên tâm chậm rãi thay đổi động tác tay, sau một khắc cũng không hề báo trước bất kỳ cái gì đánh về phía Thủy Doanh và Hải Nhận của Tứ Thủy Kiếm môn! Hai người cạnh gần không đề phòng, một người thẳng tắp rơi vào vực sâu, một người khác trước khi đang rơi xuống, khó khăn lắm sử dụng kiếm đâm vào trên vách đá Vạn Nhận.
Lâu Bách Vạn và Quang Tài phái Thiên Quang la thất thanh: "Chung Phong! Các ngươi đang làm gì?!"
———
,:i"