Tu Tiên Ta Còn Mang Theo Hệ Thống

Chương 7 : Côn Bằng Trứng Chuẩn Bị Nở

Ngày đăng: 01:47 27/06/20

《 Lí Gia 》
Lúc này Lí Gia đã chìm trong biển lửa, lầu các, nhà cửa bị phá hủy, xác người, xác yêu thú rải đầy các nơi trong Lí Gia, máu chảy ra từ những xác chết khiến nền đất cũng hóa đỏ luôn trông giống như một bức họa máu
Nếu có tu chân giả lại đây sẽ không thể tưởng tượng được, từng là một thượng cổ tu chân gia tộc Lí Gia lại bị hai người tàn sát chỉ trong một đêm, không có người sống sót
Trong khi đó, tại phía bảo khố của Lí Gia, Xích Lang cuối cùng cũng không nhẫn nhịn được ra tay với hai mẹ con Lí Mộc Tử
Bởi vì thấy ba ba của mình bị giết nên cô bé Lí Mộc Tử vô cùng đau lòng khiến Hắc Thiên bị ẩn dấu trong cơ thể lộ ra một tia khí tức, sau đó nhanh chóng bị Xích Lang phát hiện ra được
"Ha ha ha, Lí Gia giỏi lắm, ta không nghờ rằng Hắc Thiên được các ngươi đem cất giấu trong cơ thể con bé này. Nếu không phải con bé này xúc động quá khiến Hắc Thiên hiện ra một tia khí tức thì đúng là ta khó mà phát hiện"
"Nhưng bây giờ nếu Hắc Thiên đã hiện ra thì Xích Lang ta cũng buộc phải thu hồi nó về cho sư tôn. Còn các ngươi đã là tộc nhân của Lí Huyền Tử thì chết hết đi"
Xích Lang vô cùng kinh hỉ khi phát hiện Hắc Thiên nên sau đó hắn cũng không chần chừ, liền bấm một cái pháp quyết định giết hai mẹ con Lí Mộc Tử để lấy Hắc Thiên trong người cô bé
"Phập... Phụt...". Nhưng đúng lúc Xích Lang sắp giết hai mẹ con thì Lưu Khanh(mẹ Lí Mộc Tử) đẩy cô bé ra khỏi vòng nguy hiểm sau đó khắp cả người bị linh lực của Xích Lang xiên thủng
"Mẹ.....Không.....". Lí Mộc Tử sau khi bị đẩy ra nhìn thấy cảnh Lưu Khanh bị xiên thủng liền vô cùng đau khổ, nàng chỉ khóc to được một tiếng sau đó bị ngất đi do áp lực quá mạnh từ linh lực của Xích Lang
"Ha ha, không nghờ bọn người địa cầu ghê tởm các ngươi cũng có lúc thương yêu nhau ghê nhỉ, thật là khiến cho ta quá buồn nôn".
Xích Lang nhìn thấy cảnh hai mẹ con Lí Mộc Tử như thế chỉ cười mỉa mai một câu, sau đó lại bấm pháp thuật định tiếp tục ra tay một lần nữa
Tố Vân thì khác, khi nàng nhìn thấy cảnh này thì liền nhớ đến chồng và con trai của mình. Nàng nhớ nàng cũng còn gia đình của mình, liền chảy xuống một giọt nước mắt
Thương sót Lưu Khanh, nàng đem một tia nguyên thần gắn trên người Lưu Khanh thu hồi vì muốn cho Lưu Khanh giây phút cuối đời được làm chính mình, không bị nàng khống chế nữa
"Khục... Cảm ơn cô...".
Sau khi được Tố Vân rút đi một tia nguyên thần, Lưu Khanh bỗng nhiên nhớ ra gì đó, nàng ho ra máu nhìn Thiên Đạo Tố Vân nói
"Tại sao cô.... lại cảm ơn ta".
Tố Vân vô cùng khó hiểu bởi câu cảm ơn của Lưu Khanh nên mở miệng hỏi
"Khục... Khục... Tôi cảm ơn cô... vì cô đã cho tôi một gia đình. Tôi đã rất mãn nguyện...".
Hai con ngươi chảy ra hai dòng nước mắt, Lưu Khanh ngẩng đầu nhìn Tố Vân nói
"Ngươi không căm hận ta vì ta đã điều khiển ngươi sao".
Tố Vân nhìn Lưu Khanh hỏi, nàng vô cùng hiếu kì vì sao Lưu Khanh không căm hận nàng
"Không... Vì cô đã cho tôi một gia đình... Cô không phải áy náy". Lưu Khanh cười nói
"Ngươi còn có di nguyện gì không". Tố Vân nhìn Lưu Khanh thương cảm hỏi
"Nếu có thể xin cô hãy cứu con gái của ta được không. Mộc Tử là... tất cả báu vật của ta....xin nhờ cô... đó".
Lưu Khanh yếu ớt nói xong thì nhắm mắt, rồi tắt thở
"Ha ha ha, yếu đuối, thật yếu đuối, sư muội, muội cùng nàng ta đều là kẻ yếu đuối thế sao".
Xích Lang khi nghe được trò chuyện của hai người thì cười to sau đó quay đầu mà hỏi Tố Vân
Tố Vân thì im lặng, không trả lời chỉ nhìn Xích Lang một lúc, rồi mới mở miệng cầu xin:
"Sư huynh, hậu nhân của Lí Gia rất đáng thương, giờ chỉ còn cô bé kia thôi. Bây giờ đã tìm được Hắc Thiên. Chúng ta tha mạng cho cô bé có được không"
"Sư muội, muội từ lúc nào mà có lòng thương người như vậy? Hậu nhân của Lí Huyền Tử không thể giữ lại được. Đó là mệnh lệnh của sư tôn"
"Ngoài ra con nhóc kia cũng không thể giữ lại, Hắc Thiên đã biến thành bản mệnh pháp bảo của con nhóc. Vì thế, nó phải chết thì chúng ta mới lấy được Hắc Thiên"
Xích Lang chỉ nhìn Tố Vân mỉa mai một câu, sau đó không nhìn nàng nữa, mà bấm pháp thuật đánh về phía Lí Mộc Tử đang còn ngất trên nền đất
Lí Thiên Minh thấy cảnh này thì vô cùng sốt ruột cùng luống cuống, hắn cũng không muốn Hắc Thiên bị Xích Lang lấy đi a, ngoài ra hắn còn nằm trong phạm vi tấn công của pháp thuật a
Pháp quyết đã ra không thể dừng lại, nó chỉ có thể bị người khác dùng pháp quyết ngăn cản. Vì thế Tố Vân cũng buộc phải bấm pháp quyết định cứu lấy tính mạng của Lí Mộc Tử
Nhưng sau đó nàng lại dừng lại, quay mặt nhìn Xích Lang đầy tức giận bởi vì khi nàng định ra tay cứu lấy Lí Mộc Tử thì Xích Lang mở miệng nói:
"Sư muội, muội sớm đã trà trộn được vào Lí Gia nhưng lại giấu ta chuyện Hắc Thiên. Hãy đợi khi trở về nhận sự trừng phạt của sư tôn đi"
"Ngoài ra ta còn biết được muội đã yêu và có một đứa con trai với người địa cầu này. Vì thế nếu muội không ngoan ngoãn nghe lời"
"Ta sẽ cho muội giống như cô ta, nhà tan, cửa nát, người mình
thương yêu chết không có chỗ chôn thân. Để muội sống không bằng chết"
Khi nghe Xích Lang nói thế Tố Vân vô cùng tức giận và cũng chính sự tức giận đó đã khiến pháp quyết của cô chậm vài giây, không thể nhanh chóng hoàn thành cứu mạng Lí Mộc Tử
Khi biết mình không thể cứu kịp Lí Mộc Tử, Tố Vân vô cùng tức giận, nàng nhìn Xích Lang sau đó lại bấm pháp quyết nói:
"Sư huynh... Tình cảm của chúng ta đến nay đã nhiều năm. Nếu huynh dám động đến gia đình của ta thì đừng trách ta động thủ với huynh"
Khi vừa nói xong thì cũng là lúc thủ ấn pháp quyết của Tố Vân hoàn thành. Từ sau lưng nàng sáng lên màu vàng, từ trong đó chui ra các cây xích màu đen đánh về phía Xích Lang
"Sư muội, muội không phải đối thủ của ta đâu. Ta khuyên muội đừng làm chuyện ngu ngốc. Mau theo ta về chịu tội với sư tôn".
Xích Lang đem từng cây xích đen bẻ gãy thành mảnh vụn, sau đó mở
miệng khuyên bảo với Tố Vân
"Không thử thì làm sao mà biết được, ta phải hạ huynh để bảo vệ gia đình của mình".
Tố Vân không thèm nghe lời của Xích Lang nói, nàng lườm vị sư huynh của mình một cái, rồi bấm pháp thuật đánh về phía sư huynh Xích Lang
"Muốn chết". Xích Lang lúc này muốn biết sư muội mình bị ăn bùa mê thuốc lú gì mà không nghe lời mình nhưng vì mệnh lệnh sư tôn, hắn cũng chỉ có thể tấn công Tố Vân
Hai người bấm ra các loại pháp quyết thi triển đánh về đối thủ. Cả hai ra tay cực kì tàn độc như quyết phải giết bằng được đối phương.
Hai cột sáng một vàng một tím liên tục va vào nhau trên bầu trời Lí Gia, nhà cửa, cây cối xung quanh phạm vi hai người chiến đấu liên tục bị phá hủy
Trong khi hai người đánh nhau sống mãi thì tại dưới một cái hố khá sâu do pháp quyết của Xích Lang tạo thành mà phía dưới đáy lại có hai bóng người và một quả trứng
Hai bóng người đều khoảng 7, 8 tuổi chính là Lí Thiên Minh và Lí Huyền Tử, còn quả trứng chính là Côn Bằng Trứng trong thức hải của Lí Thiên Minh
Lúc nãy pháp quyết của Xích Lang phạm vi quá rộng nên bao trùm toàn bộ "Bảo Khố", khi đó Lí Thiên Minh đã định đem quả cầu [ Tô Tịch Kỳ Quái] thế giới sử dụng để chạy trốn
Nhưng dị biến xuất hiện, khi pháp quyết sắp đánh xuống thì Côn Bằng Trứng từ trong thức hải của Lí Thiên Minh bay ra sau đó đem linh lực từ pháp quyết Xích Lang hấp thu gần hết, còn số linh lực còn dư lại thì đè ép mặt đất tạo thành cái hố sâu này
Mà Lí Thiên Minh cũng nhớ ra Côn Bằng Trứng muốn nở ra cần phải có một luồng linh lực cực mạnh nên pháp quyết của Xích Lang lại vừa hay giúp hắn nên hắn mặc kệ cho Côn Bằng Trứng hấp thu
Sau khi hấp thụ linh lực từ pháp quyết của Xích Lang, Côn Bằng Trứng cũng có dấu hiệu sắp nở ra.
Vỏ trứng liên tục xuất hiện vết nứt, Lí Thiên Minh cũng cảm nhận được một luồng sinh mệnh từ bên trong như muốn ra đời
"Hu hu hu, đại ca ca, gia tộc muội chết hết rồi, ba mẹ muội cũng mất rồi, sau này muội không còn người thân nữa rồi... hu...hu...hu"
Lúc này tại hố nhỏ, đang ngồi bên cạnh hắn cô bé Lí Mộc Tử bỗng nhiên nhào vào lòng hắn mà khóc òa lên
《 Quay trở lại vài phút trước 》
Lí Mộc Tử cách đây không lâu cũng vừa tỉnh lại, sau đó nàng liền vô cùng sợ hãi, nàng cũng không nghờ đêm nay lại là một đêm đáng sợ nhất đối với nàng.
Cha mẹ, người thân, từng người một cứ rời bỏ nàng mà đi, lúc đó nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi, bất lực khi chỉ có một mình
Sau đó nàng phát hiện ra mình đang ngồi một góc trong hố cùng với một cậu bé nam, khi đó nàng cố gắng bỏ qua sợ hại đi đến hỏi thăm cậu bé là ai
Cuối cùng qua lời kể của Lí thiên Minh thì nàng mới biết được quả trứng của hắn cứu nàng và hắn nên mới thân thiện với hắn
Dù sao bây giờ nàng chỉ có một mình, ngoại trừ quả trứng và Lí Thiên Minh thì chẳng còn ai bầu bạn tại nơi này
Mà Lí Thiên Minh khi thấy nàng nhào vào lòng hắn mà khóc thì cũng không nói gì chỉ xoa xoa đầu an ủi nàng
Hắn cũng không phải yêu thích loli khống mà chỉ cảm thấy nàng quá đáng thương mà thôi nên mới dỗ dành nàng
Dù sao ai cũng không thể chịu được cảnh người thân từng người ra đi, ngay cả hắn cũng thế, nếu có người rời bỏ hắn mà đi thì hắn cũng vô cùng đau khổ, thương tiếc