Tù Yêu
Chương 168 : Chân tướng (thượng)
Ngày đăng: 14:32 19/04/20
Bị con gái trừng như vậy, ba Tang liền sinh ra uất ức và giận dỗi, cho nên ông nhìn Hùng Thần Giai thế nào cũng không vừa mắt. Ông chỉ hận không thể lập tức moi ra vô số khuyết điểm từ trên người hắn: "Sao cậu không trả lời? Tôi đã đợi cậu đủ lâu rồi đấy. Đây chính là thái độ cậu nói chuyện với trưởng bối sao?"
Hùng Thần Giai đầu tiên là cúi thấp đầu một chút, sau đó mới đáp: "Không phải,... từ lúc mới bắt đầu con đã biết rõ cô ấy sẽ không thích con, nhưng mà tóm lại —— chưa từng thử qua thì con không cam lòng." Hắn nhìn Tang Vãn Cách, từ sâu trong đáy mắt của hắn thật ấm áp giống như là có vô số ánh nắng mặt trời chiếu rọi vậy. "Cho đến một lần kia cô ấy thừa dịp lúc con không có mặt mà bỏ chạy, con mới biết có vài việc thật sự không cách nào cưỡng cầu được. Thật ra thì con cũng rất muốn ích kỷ một chút. Thay vì làm bộ như hối cãi thả cô ấy đi, thì chi bằng liều chết mà khăng khăng một mực nhốt cô ấy lại. Nếu như vậy thì dù cô ấy không thích con, nhưng con có thể mỗi ngày đều được nhìn thấy cô ấy. Con, con thật sự không muốn để cô ấy đi, chỉ muốn đem cô ấy giữ chặt ở bên người mình."
Tang Vãn Cách cúi thấp mặt không nói gì, đôi tay cũng đang hơi hơi run rẩy.
Ba Tang ngập ngừng một chút: "... Vậy bây giờ thì sao? Tôi không biết lúc trước cậu trốn khỏi tù như thế nào, nhưng nếu thật vất vả trốn được rồi thì tại sao lại muốn quay về đây làm gì? Thành phố S này đối với cậu mà nói có thể là chỗ nguy hiểm nhất, chẳng lẽ cậu không biết sao? Hơn nữa, trước kia cậu đã biết Cách Cách không thích cậu, như vậy còn hiện tại thì sao? Bây giờ cậu đã có thể xác định con bé thích cậu rồi hả?" Tang Vãn Cách là con gái của ông, mắt nhìn người sao có thể kém như vậy chứ!
Ông già thì sống chết không chịu thừa nhận mà bỏ xuống thành kiến lúc đầu, còn đầu gấu dường như cũng cố chấp kiên trì. Cái loại nhiệt tình cùng kích động mà bất chấp tất cả của hắn bây giờ, giống y như ông lúc còn trẻ … thật là giống mà!
"A." Hùng Thần Giai đáp một tiếng, ánh mắt từ đầu đến cuối cũng không có rời khỏi Tang Vãn Cách. Hắn cúi đầu nỉ non: "Nguy hiểm hơn nữa cũng phải trở lại, bởi vì có cô ấy ở đây. Hơn nữa... Cho dù cô ấy không thích con, lần này trở về con nhất quyết phải có được lòng của cô ấy. Tuy thật vất vả..." Thật vất vả mới từ trong bóng tối chém giết đẫm máu tươi mà bò ra ngoài, chỉ vì có thể gặp lại cô một lần nữa! Nhưng lời nói này hắn không có nói ra miệng, mà chỉ nói: "Tuy thật vất vả nhưng bây giờ cô ấy cũng đã yêu con rồi. Bây giờ con càng không thể nào buông tay cô ấy. Ba vợ, ngài tốt nhất nên đồng ý tác thành cho chúng tôi, nhưng nếu không đồng ý thì tôi cũng sẽ trói cô ấy đem đi."
Cách nói y hệt một tên cướp làm ho ba Tang mới vừa có một chút hảo cảm với hắn trong nháy mắt liền tan biến hầu như không còn gì. Dựng râu trợn mắt dùng sức trừng mắt với con gấu đang quỳ dưới đất kia, ông hận đến mức nghiến răng nghiến lợi: "Cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi. Bắt đầu từ bây giờ, cậu tốt nhất đem chuyện lúc trước nói cho rõ ràng. Nếu không tôi cũng sẽ không giao con gái cho cậu!" Thằng nhóc chết toi... con mẹ nó xem ra hắn này cực kỳ giống ông khi còn trẻ!
"Bảy năm trước tôi chỉ là một tên thô lỗ, trừ sức lực hơi lớn hơn người ta ra thì không có bất cứ sở trường gì nữa, chứ đừng nói chi là suy nghĩ đến biện pháp có thể trốn ra. Thành phố S là thành phố kinh tế quốc gia. Đừng nói chạy, ngay cả ra cửa ngục cũng đều giống như đi đến đầm rồng hang hổ. Thế nhưng ông già đó lại nói với tôi chỉ cần dựa theo lời của ổng mà làm thì tất cả sẽ không thành vấn đề. Sau đó trước ba giờ hành hình, có một người tự xưng là bạn tôi tới gặp tôi. Bởi vì tôi là tử tù, lại đang chuẩn bị hành hình, vốn là không thể cùng người thân gặp mặt, nhưng không biết người nọ có bản lãnh gì, hắn lại có thể tiến vào. Hơn nữa —— hơn nữa trong mấy phút khi hắn cùng tôi nói chuyện cách lớp kính chống đạn, tất cả quản ngục đều không biết tại sao mà đứng tại chỗ ngủ thiếp đi hết!"
"Tiếp theo một vài giây nữa tôi cũng thiếp đi. Sau khi tỉnh lại người nọ không biết từ khi nào đã trao đổi thân phận với tôi rồi. Tôi thành hắn, hắn thành tôi. Mà ông già kia lúc trước có cho tôi một tờ giấy, nói ra ngoài sẽ có người tiếp ứng tôi. Lúc ấy tôi cũng không tha thiết sống nữa, nên cũng không có ý định đi hỏi đến cùng là có chuyện gì xảy ra. Sau khi đã chạy đi, người thay thế tôi cũng đã bị xử chết rồi. Tôi bị một đám người kỳ quái dẫn tới Mĩ, bọn họ nói muốn tôi kế thừa vị trí của tiều phu."
"Tiều phu?" Ba Tang đột nhiên lặp lại cái tên này, "Cậu nói ông già kia là tiều phu?!"
"Vâng"
Ba Tang chợt nheo mắt lại, "Khó trách truy bắt hắn nhiều năm như vậy cũng không bắt được, thì ra hắn đã sớm vào ngục giam!" Mẹ, vậy đám cảnh sát ở bên ngoài còn lục soát đuổi bắt cái quỷ gì chứ!
Hùng Thần Giai nhìn ông một cái, thấy ý ông muốn bảo hắn tiếp tục nói hắn mới tiếp lời: "Vâng, tôi cũng là sau này mới biết tiều phu là ai. Ông ta là trùm khủng bố trong thế giới ngầm của tổ chức bên Mĩ, trình độ khôn khéo xảo trá không ai bằng. Tôi lăn lộn trong tổ chức ba năm, mới dần dần biết là bởi vì có nội gián, nên tiều phu mới bị quốc tế đuổi bắt. Trong tổ chức có người muốn giết ông ta nhưng cũng có người trung thành với ông ta, vì vậy ông ta mới len lén xâm nhập vào ngục giam, ai có thể ngờ hắn lại lấy thân phận tử tù để vào ngục chứ. Ông ta ngồi chồm hổm mười năm trong tù, rốt cuộc tuyển chọn ra tôi làm người nối nghiệp."