Tù Yêu

Chương 18 : Ngón tay sâu, hay là của anh sâu? (H)

Ngày đăng: 14:30 19/04/20


"Ừm..." tiếng rên rỉ kiều mỵ từ trong miệng giai nhân mỹ lệ nằm dưới đất khe khẽ truyền ra, mỗi một tiếng đều là dịu dàng như vậy, mê người như vậy, có thể làm cho người ta huyết mạch phun trào, hận không thể lập tức đè cô dưới thân thể hung hăng yêu thương một phen.



Hùng Thần Giai cố nén dục vọng muốn trực tiếp vọt vào thân thể mềm mại cô, môi lưỡi cùng sử dụng ở trên người cô, đốt lên ngọn cháy bỏng, đôi mắt chim ưng sắc bén chặt chẽ nhìn cô chằm chằm má phấn hiện hoa đào, mặc dù cô che khuôn mặt nhỏ nhắn không cho mình nhìn hắn, nhưng hắn vẫn thời khắc chú ý từng vẻ mặt, từng phản ứng của cô, chỉ sợ nhìn thấy cô đau.



Ngón tay thon dài chậm rãi dò vào chỗ kín mềm mại, cẩn thận từng li từng tí đưa một đầu ngón tay đi vào, khắp nơi sờ sờ, chân mày thô dày cau lại. Không được, cô còn chưa đủ ướt, nếu cứ tùy tiện đi vào như vậy sẽ làm cô đau.



Đôi môi mỏng ngậm một đóa mềm mại đỏ tươi tỉ mỉ gặm cắn, thỉnh thoảng giống như là đang mút kẹo, nhai hai cái, một bàn tay chạy ở quanh thân cô, làm dấy lên ngọn lửa lớn hơn.



Tang Vãn Cách liều mạng cắn môi, muốn ngăn cản tiếng rên rỉ đáng xấu hổ này, nhưng cô làm sao có thể là đối thủ với kĩ xảo của Hùng Thần Giai. Nằm dưới người hắn cô cũng giống như bảy năm trước, chỉ có thể mảnh mai ở trong ngực hắn thở dốc, vô dụng đón nhận tất cả những gì hắn mang đến bao gồm vui thích triền miên, và cả đau khổ rối rắm.




đầu v* màu hồng ở trong miệng người đàn ông bị thấm ướt phát ra sắc màu mê người, trắng nõn từ trong miệng hắn rớt ra, vừa đỏ lại vừa cứng đứng thẳng ở nơi đó, run run giống như nụ hoa vừa thấm đẫm nước mưa, run rẩy chờ đợi ấm áp bao bọc lấy.



Phát ra một tiếng than thở tự đáy lòng, Hùng Thần Giai lấy một loại ánh mắt si mê điên cuồng nhìn hai đóa mềm mại này một hồi lâu sau, thật sự là nhịn không được nữa rồi, mới hé miệng tiếp tục ngậm lấy, mềm mại trơn mềm còn có mùi thơm cơ thể thoảng thoảng từ trên người của cô phát ra, gần như khiến hắn mất hồn.



Ngọt như vậy, lại xinh đẹp như vậy... Đã bảy năm qua hắn không nếm thử được rồi!



Đầu lưỡi nóng bỏng đánh vòng quanh đầu v* mềm mại, thỉnh thoảng dùng sức mút mạnh một cái, một bàn tay to bao phủ bên còn lại, dung sức vuốt ve xoa nắn, bàn tay kia rảnh rỗi vẫn luôn mân mê hạ than cô, chậm chạp cẩn thận ở hoa huy*t trơn mềm ấm áp kia đút vào nhè nhẹ, mỗi một lần đều tấn công thật sâu, nhấn vào điểm gồ lên mềm mại hơn so với nơi khác bên trong hoa huy*t của cô, tận tình yêu thương vuốt ve nó dường như nhất định phải làm cho cô gái nhỏ trong lòng mình quăng mũ cởi giáp đầu hang hắn mới thõa mãn.



"Ách... Không được... Sâu quá..." Tang Vãn Cách nức nở nói, khẽ rên rỉ, giống như mèo con chỉ mới vừa dứt sữa, thanh âm nhỏ như muỗi kêu chọc người trìu mến.
"Ách... Không được... Sâu quá..." Tang Vãn Cách nức nở nói, khẽ rên rỉ, giống như mèo con chỉ mới vừa dứt sữa, thanh âm nhỏ như muỗi kêu chọc người trìu mến.



“Sâu chỗ nào." Hùng Thần Giai cười trầm thấp, lồng ngực bền chắc khẽ lay động, ngẩng cương nghị gương mặt lên, hắn cố ý để cho lồng ngực màu đồng của mình dán lên da thịt trắng noãn mềm mại của cô nặng nề ma sát, mỗi một lần đều đè edp lên đầu v*, mang đến một luồng khoái cảm chạm điện tê dại. làn da này non mềm đến nổi cs thể búng ra sữa, khác hẳn với làn da thô ráp của mình, nhưng lại khớp với nhau một cách lạ thường."Có sâu như anh ở trong em không?"



Tang Vãn Cách cắn chặt cái miệng nhỏ nhắn không dám lên tiếng, chết cũng không dám đáp lại câu hỏi không biết xấu hổ của hắn như vậy.



Không được nghe câu trả lời người đàn ông có chút bất mãn, vốn là chỉ có một ngón tay vận động, đột nhiên lại thêm vào một ngón nữa, còn xấu xa ở địa phương non mềm đó nhấn mạnh một cái, làm cho Tang Vãn Cách luôn miệng khóc yêu kiều."Đừng..."



Quyết tâm nhất định không nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ của cô, Hùng Thần Giai cúi đầu ở trên da thịt vô cùng mịn màng của cô mút ra một vết hôn đỏ thẩm, lại dùng lực mút mạnh mấy cái vào đỉnh hồng anh dựng đứng động tác đút vào càng nhanh chóng hơn, chỉ nghe tiếng nước chảy róc rách, trong gian phòng tràn ngập xuân ý sáng chói.



Tang Vãn Cách khóc càng lợi hại hơn, đôi tay nhỏ bé như bạch ngọc run run níu lấy cánh tay bền chắc của Hùng Thần Giai, thân thể nhỏ nhắn của cô cũng đung đưa theo động tác của hắn: "Đủ rồi, đủ rồi... Ô... Mau dừng lại ngay..." Cái loại khoái cảm kinh khủng gần như thổi quét tất cả lý trí này, làm cô gần như quên mất hiện tại là ngày tháng năm nào, giống như là một người sắp chết, biết rõ mình sẽ bị cuốn vào đó nhưng không cách nào chống cự.