Tù Yêu
Chương 83 : Anh biết ngay là em cũng yêu thích anh.
Ngày đăng: 14:31 19/04/20
Nếu như nói lúc ban đầu ở cửa trường học hắn thấy Hùng Thần Giai ôm Tang Vãn Cách hướng hắn thị uy hắn còn có thể cho là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, như vậy hiện tại Tang Vãn Cách lại chính miệng thừa nhận mối quan hệ của bọn họ chính là tuyệt đối hoàn toàn đem lòng của Sào Văn Ngạn hung hăng bóp nát!
Nói tới đây, thật sự là không thể không bội phục bản lãnh nham hiểm của Tang Vãn Cách.
Rốt cuộc thì cô cũng vẫn là người thừa kế tương lai của Tang gia, mặc dù cô nhu nhược dễ nói chuyện, nhưng cũng không có nghĩa cô là một người dễ khi dễ, hơn nữa còn mặc cho ai bóp tròn bóp méo gì cũng được, ngược lại, cô cực kỳ thông minh, thông minh nhưng biết giấu tài, thâm tàng bất lộ.
Trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một nụ cười lịch sự thỏa đáng, Tang Vãn Cách kéo cánh tay của Hùng Thần Giai, đôi mắt lung linh bất đắc dĩ liếc liếc về phía anh bạn gấu nào đó đang lộ vẻ si ngốc, cô liền nâng lên một nụ cười hướng về phía Sào Văn Ngạn nói: "Đúng rồi thầy Sào, tôi hình như đã quên nói cho thầy biết một việc. Hiệu trưởng ──" cô đưa ngón trỏ ra chỉ về phía sau lưng rồi nghiêng đầu cười một tiếng, "Mới vừa đi tìm thầy."
Nghe vậy, Sào Văn Ngạn cũng không còn tâm tư ở đây mà dây dưa nữa, hắn liền mang theo cõi lòng tan nát của mình nói tiếng hẹn gặp lại rồi tông cửa xông ra.
Đợi đến khi bóng dáng của hắn biến mất ở ngoài cửa, chuyện thứ nhất Tang Vãn Cách làm chính là lập tức xông tới đóng cửa lại sau đó chạy vội tới trước sô pha kéo ra một đống áo quần, cả quá trình vô cùng liền mạch khiến người xem cũng phải bất ngờ.
Hùng Thần Giai sững sờ nhìn cô, "... Em, em đang làm gì vậy?" Là ý đó sao?
"Anh nói làm gì thì làm đó đi." Tang Vãn Cách nhìn hắn một cái cũng không nhìn, tự nhiên mở ra quần áo để sửa sang lại, khi nhìn tới cái áo lót bị kéo hư dây móc thì khuôn mặt nhỏ nhắn không tự chủ được đỏ bừng lên, cô vội tùy tiện đem quần áo vừa sắp xếp ổn thỏa chồng bừa lên nhau lần nữa, cô vừa định đứng dậy thì đã bị hai cánh tay cường tráng vây lấy, đem cả người cô bế lên làm cô sợ tới mức kêu to lên: "Anh, anh làm cái gì vậy?"
Hùng Thần Giai vô tội nhìn về phía cô: " Không phải em mới nói là anh muốn làm gì thì làm sao, em vừa đuổi Viêm đại tràng ra tới cửa lại còn đứng ở trước mặt của anh lộ ra cái mông nhỏ xinh đẹp, chẳng lẽ không phải là đang câu dẫn ra hiệu là anh có thể muốn làm gì thì làm sao?"
Nghe vậy, thân thể Hùng Thần Giai bỗng cứng đờ.
"Có thể đem em điều đến phòng này mà tự nhiên trong phòng lại trang bị một khoảng trời riêng biệt bên trong thế này, thầy cô trong trường cũng không có nghi vấn với trình độ học vấn của anh, nếu như không có hiệu trưởng nguyện ý giúp, anh cho rằng anh thật có thể tự do như vậy sao?" Tang Vãn Cách nhìn hắn một cái, cau mũi lại nói như rất xem thường vậy.
Lời của cô vừa dứt tiếng, Hùng Thần Giai mới phát hiện ra sống lưng mình cư nhiên ướt mồ hôi. Trong một thời gian ngắn chỉ mười mấy giây mà hắn cơ hồ như vừa nhận được cùng lúc cả cảm xúc đau khổ lẫn mừng rỡ vậy.
Còn tưởng rằng cô đã biết...
"Này, sao em lại biết được?" Hắn thân ái hôn môi của cô, cười híp mắt hỏi.
"Em thừa dịp anh lặng lẽ đi gọi điện thoại cho hiệu trưởng mà đi theo phía sau anh nha!" Tang Vãn Cách nói rất tự nhiên, "Lúc gặp ông ấy vừa nghe em nói thầy Sào muốn chuyến phòng làm việc vào phòng mình Hiệu trưởng đang nói liên tục thanh âm cũng thay đổi luôn. Đúng rồi, anh làm cái gì mà hiệu trưởng vừa nghe được tên của anh thanh âm cũng bắt đầu run lên vậy? Hơn nữa em chỉ nói là thầy Sào muốn chuyển vào, kết quả lại đem hiệu trưởng dọa đến lời nói cũng không mạch lạc." Kỳ quái...
Hùng Thần Giai nghe vậy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng... Hắn có thể nói cho cô biết lúc ấy hiệu trưởng chết sống cũng không muốn thứ người như hắn lẫn vào trong trường, vì vậy hắn điều động các anh em cầm súng chỉa vào ót của người nhà ông ta đe dọa sao?!
Dĩ nhiên không thể nói cho cô biết, tuyệt đối không thể nói cho cô biết!