Tuấn Hồ

Chương 12 :

Ngày đăng: 01:06 19/04/20


Cô trừng mắt liếc mắt hắn một cái, quyết định không suy nghĩ miên man bước vào phòng hoa.



Căn bản là không có cái gì hồ yêu, suy nghĩ hai ngày cô kết luận duy

nhất chính là cô đã nhìn nhầm, thuần túy là tự mình dọa mình mà thôi.



Trong phòng hoa tất cả như trước, vừa vào trong mùi hương thấm lạnh

xông vào mũi, ngoại trừ ngoài phòng nắng nóng so với bên trong hoàn toàn không giống nhau, tràn ngập một loại không khí yên tĩnh.



Theo lý thuyết cô nên cảm thấy thoải mái, nhưng từ cửa đi vào phòng khách, lưng lại của cô lại rùng cả mình.



Không có ai.



Trong phòng hoa im ắng, không có đám người đẹp lần trước lần lượt

châm trà, không có như cô nghĩ đến có một đám học sinh, bốn phía im ắng

đến nỗi làm cho trong lòng người ta sợ hãi.



「 Ngồi đi! Lập tức sẽ được học.」 La Ẩn ở phía sau cô nói.



「 vì sao không có học trò khác? Anh không phải nói hôm nay mở chương

trình học. mới sao…..?」 Cô hoắc mắt xoay người cảnh giác nhìn chằm chằm

La Ẩn.



「 Hôm nay là mở chương trình học mới nhưng chỉ vì một mình cô mà mở.」 Hắn để hoa sen xuống một bên rồi mỉm cười, đi về phía chiếc bàn thấp

đặt cạnh tường, đốt một nén hương, trong không khí nhất thời tràn ngập

một cỗ mùi thơm.



「 Chỉ có tôi?」Trong lòng cô sợ hãi.



「 Đúng vậy, tôi vì cô mà phá lệ, một mình tự chỉ đạo.」 Hắn quay đầu nhìn chằm chằm cô.



「 Anh nói…… Chỉ có một học trò là tôi sao?」 Cô bất an thấp giọng hô.



「 Đúng.」



「 Vì sao? Chuyện này rất kỳ quái nha……」 Cô cảm thấy có chút không đúng lắm.


La Ẩn không khỏi bật cười.「 Ha ha……」



「 Anh cười cái gì?」 Cô chán nản giương mắt nhìn hắn.



「 Cô đang sắp xếp quân cờ sao? Hướng tiểu thư,cắm hoa chú trọng là

đường cong tuyệt đẹp,cô lại làm cho chúng nó giống như đang xếp hành

đứng thẳng vào nhau, thật sự là rất buồn cười……」 Hắn càng nói giỡn càng

khoa trương.



Mặt cô ửng đỏ, cắn môi dưới, xấu hổ trừng mắt hắn,「 Tôi nói rồi tôi sẽ không cắm hoa……」



「 Nhìn phương thức cô cắm hoa có thể nhìn ra cô là loại người ngay

thẳng biết giữ thân trong sạch, bất quá tôi lại nhìn thấy, bề ngoài hoàn toàn tương phản với lửa nóng trong lòng nha……」 Hắn nhìn chằm chằm cô

nói.



「 Cái gì?」 Cô mở to hai mắt.



「 Ý của tôi chính là cô hiện tại biểu hiện ở bên ngoài chính là những gì trải qua và áp lực của mình mà thôi, căn bản không phải là bản thân

cô.」 Hắn lại nói.



Cô nghe được biến sắc, lửa giận đột nhiên sinh sắc bén phản kích,「 Gì nhà? Thì ra Xuân Lưu Hoa không chỉ là phòng học hoa nghệ, còn kiêm xem

tướng số luôn sao?」



「 Hoa của ta cắm có linh tính giống như biểu hiện chính mình, trước

hết phải để học sinh hiểu rõ chính mình sau đó mới có thể chọn cách cắm

thuộc phong cách chính mình nha.」 Hắn sửa đúng lời châm chọc của cô.



「 Tôi vô cùng hiểu chính mình, những việc này có thể lướt qua đừng lãng phí thời gian nửa.」 Cô không nể mặt lạnh lùng nói.



「 Thật không? Cũng tốt, chúng ta đây liền trực tiếp học kỹ xảo cắm

đi!」 Hắn cười cười cũng không rầy rà,đem tất cả những hoa cô cắm rút ra

hết, sau đó lại nhanh chóng một lần nữa cắm vào một chậu.