Tuấn Hồ

Chương 22 :

Ngày đăng: 01:06 19/04/20


Cô hoang mang cả người căng thẳng, cô vừa muốn đẩy đầu lưỡi của hắn

ra vừa quyết định không để cho hắn muốn làm gì thì làm, nhưng mà dưới

sức lực bé nhỏ không đáng kể của cô thì không tài nào phản kháng được

ngược lại làm cho miệng hai người ma sát lẫn nhau, ngoài ý muốn càng

kích thích dục hỏa La Ẩn, cũng càng cho hắn quyết tâm muốn cô khuất

phúc.



Hắn nâng cằm của cô lên cao, đầu cô buộc nghiêng về phía, đôi môi bị

buộc hé ra, vì thế hắn thừa cơ cướp bóc mật ngọt trong miệng cô, liếm

mút lấy cánh môi câu hồn con người, hơn nửa rung động chiếm đoặt cánh

môi mịn màng của cô.



Một lại cảm giác tê dại quen thuộc do lưỡi hắn và cô dây dưa phát ra, rải rác khắp cơ thể làm kháng cự của cô dần dần biến yếu, đến cuối cùng cô thậm chí còn không tự chủ được đáp lại hắn, giống như đã sớm học

thuộc lòng mỗi một một động tác, thực tự nhiên đã bị hắn cuồng dã dẫn

dắt, tiến vào trong mộng kích tình lẫn nhau.



Mưa bụi từ từ trở thành lớn, tiếng sấm vang lên ở bốn phía bọn họ,

nhưng Hướng Uyển Thanh không hề phát hiện lúc sương mù dày đặc trong

biểu hoa kia,cô lại lần nửa lâm vào đích tình với La Ẩn giống như tình

cảnh trong mộng, ngả vào hai cánh tay mạnh mẽ của hắn, chủ động đem môi

của cô ,tim của cô, linh hồn của cô, đều hiến cho hắn……



Hồi lâu sau La Ẩn mới phóng thích môi của cô, cuồng vọng lấy mười

ngón siết chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, cười ngang ngược giống như nắm chắc phần thắng.



「 Chậc chậc chậc, bị tôi hôn thành như vậy,cô còn mạnh miệng nói

không yêu tôi sao?」 Hắn giễu cợt nhìn chằm chằm vẻ mặt đỏ hồng của cô.



Giống như đột nhiên bị rút cái gì đó, sắc mặtcô đột nhiên biến đổi, trong khoảnh khắc từ thiên đường ngã xuống địa ngục.



Vừa rồi còn luôn miệng nói người mình yêu là Lưu Chí Tuyên, nhưng

tình cảnh này bảo cô làm sao tự bào chữa nha? Cô căn bản quản không qua

được tim chính mình , thậm chí quản không được cảm tình chính mình, mới

có thể lần lượt ngã vào trong tay La Ẩn, lần lượt thần phục dưới tay

hắn……




「 Gào khóc –」



Lại là một tiếng thét dài, hơn nữa thanh âm càng lúc càng gần,cô vừa

chạy vừa quay đầu đột nhiên thoáng nhìn một đạo bóng trắng ở trong rừng

cây bay tán loạn.



Đó là cái gì?



Cô kinh hoảng trừng lớn hai mắt,bước chân không dám ngừng ngược lại chạy trốn càng cấp.



Nhưng mà bóng trắng kia dường như xác định là cô, nó đi theo cô,cô

lên trước nó cũng lên trước,cô sợ tới mức hai chân như nhũn ra,trong

lòng sợ hãi tới cực điểm.



Bởi vì bị đuổi đến tâm hoảng ý loạn, hơn nữa trời mưa đường trơn, cô

không cẩn thận một cái liền bị rễ cây làm trật chân, cả người ngã về

phía trước, ngã vào một vũng nước.



「 A……」 Cô đau đến không đứng dậy nổi.



Đúng lúc này sau lưng truyền đến một kêu của động vật, lưng cô cứng đờ, lông tơ dựng thẳng lên.



Chậm rãi quay đầu, chỉ thấy một bóng trắng núp ở trong bụi cây, một đôi mắt như ẩn như hiện đang gắt gao nhìn chằm chằm vào cô.



Đó là…… Đó là……



Cô còn tại phân biệt là loại động vật nào đến, thì bóng trắng kia lại chạy ra, ngang nhiên đứng thẳng liếc nhìn cô.



Cô thở hốc vì kinh ngạc, mắt bị dọa choáng váng.



Đó là…… Một con Bạch hồ !



Một con hồ ly xinh đẹp màu trắng!