Tuấn Hồ

Chương 4 :

Ngày đăng: 01:06 19/04/20


「 Gì nha?」 La Ẩn nhướng mày lên.



「 Tôi nhìn thấy……」 Cô lại lần nữa cúi đầu nhìn kỹ, mới phát hiện bóng hồ làm cô hoảng sợ bất quá là bóng cây lần lượt thay đổi tạo thành hình đạng đó thôi.



「 Cô lại nhìn thấy cái gì?」Tầm mắt của La Ẩn theo cô nhìn đến mặt đất.



「 Không có, không có gì, tôi…… Tôi lại hoa mắt.」 Cô xấu hổ nói.



「 Hướng tiểu thư nên đi kiểm tra mắt một chút.」 La Ẩn trêu chọc nói.



Cô cúi đầu không dám nhìn hắn,cả khuôn mặt hồng nóng lên, trong lòng vang lên liên tiếp tiếng tự trách.



Hướng Uyển Thanh, ngươi điên rồi sao?Đầu ngươi có vấn đề sao? Thế nhưng đem La Ẩn trở thành yêu quái, rất buồn cười nha!



Cô nhất định là phơi nắng đến choáng váng, trên đời này làm sao có

thể có cái loại quái vật này? Tất cả từ đầu tới đuôi đều chính là ảo

giác của cô mà thôi, cô làm sao có thể xem nó là sự thật nha?



「 Rất xin lỗi……」 Cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.



「 Tôi nghĩ chắc là thời tiết quá nóng, hay là vào phòng hoa uống một chén nước, nghỉ ngơi một chút đi!」 La Ẩn mỉm cười.



Nụ cười dịu dàng thân thiết, thái độ tao nhã, người đàn ông tuấn mỹ như vậy làm sao có thể là yêu quái nha?



Cô lại một lần nữa vì liên tưởng hoang đường của mình cảm thấy mất mặt.



「 Được, cám ơn.」 Cô chán nản gật gật đầu rũ hai bả vai đi theo La Ẩn vào phòng hoa.



Vừa tiến vào phòng hoa, một khí lạnh mang theo hương hoa cỏ liền ập

tới trước mặt,cô hít thật sâu hấp một hơi, cả người lập tức thần thanh

khí sảng.



Một người cô gái tuổi còn trẻ quỳ gối trước cửa kính cẩn đưa dép

lê,cô khách khí nói cảm ơn, bắt đầu đánh giá hoa trong phòng được trang

hoàng theo phong cách Nhật, cùng với bài trí mười vị ngồi thiền.


「 Tôi…… Tôi cần phải trở về, mẹ chồng tôi đang chờ bó hoa này để

dùng.」 Cô phòng bị ôm lấy bó hoa hồng thật chặt, vội vã rời khỏi.



「Đi vội vả như vậy à? Cũng tốt thừa dịp hoa mới hái nhanh chóng cắm vào, mới có thể bày ra tư thế đẹp nhất.」 Hắn cười cười.



「 Đúng a! làm phiền rồi.」Cô không quên duy trì đáp lại có lễ

phép,nhìn hắn gật đầu thăm hỏi,sau đó xoay người bước đi,nhưng mà mới đi đến cửa trước, La Ẩn lại gọi cô.



「 Chờ một chút, Hướng tiểu thư.」



Tim cô cả cả kinh từ từ quay đầu lại.



「 Lâm phu nhân còn mượn tôi dụng cụ cắm hoa, nhờ cô mang về chung!」

La Ẩn nói xong chỉ thị một cô gái không biết khi nào xuất hiện ở bên

người hắn cầm trong tay dụng cụ cắm hoa giao cho cô.



「 Được,cám ơn……」 Cô mới nói cảm ơn ánh mắt vừa thấy, đột nhiên biến sắc tim suýt nữa nhảy đến yết hầu.



Cô gái này…… chính là cô gái phóng đãng cuồng dã làm tình với yêu quái kia!



「 Nhớ cẩn thận, đừng làm hư nha.」 Cô gái kia nhìn cô cười quyến rũ.



Lưng cô chợt lạnh không có tiếp nhận, ngược lại lui về phía sau từng bước, theo bản năng nhìn về phía La Ẩn.



Chỉ thoáng nhìn thôi lại làm hồn của cô sợ tới mức lủi bay, bởi vì

khuôn mặt tuấn tú của La Ẩn không biết khi nào đã biến thành mặt hồ dữ

tợn, nhe răng trợn mắt nhìn cười lạnh……



「 A –」 Cô bạt thanh thét chói tai, lảo đảo về phía sau vài bước, xoay người tông cửa xông ra.



Đây là ác mộng! Một ác mộng đáng sợ!



Cô phải mau tỉnh lại! Mau tỉnh lại!