Tuấn Hồ

Chương 9 :

Ngày đăng: 01:06 19/04/20


Hắn biết?! Tim của cô kinh hoàng loạn khiêu, sắc mặt đại biến, sợ tới mức hai mắt trợn lên căn bản nói không ra lời.



「 Đúng không?」 Hắn nhìn cô bị dọa đến vẻ mặt tái mét, buồn cười khóe

miệng khẽ nhếch, bất quá trong mắt lại lóe một tia u quang khiếp người.



Quả nhiên Hướng Uyển Thanh cũng không phải người thường! Tim của cô sẽ là món ngon nhất trong mấy ngàn năm qua hắn ăn.



「 Anh……」 Cái miệng nhỏ của cô khẽ nhếch, nhưng thanh âm lại nghẹn ở

cổ họng, trong lòng nảy lên kinh hoảng chạy trời không khỏi nắng.



Con ngươi độ sáng quá trong, lóe ra loại đặc biệt bén nhọn của dã thú giống như có thể đâm người ta bị thương……



「 Thấy hồ ly xem như gặp tai họa a,cô phải cẩn thận.」 Hắn lành lạnh cười nhạt.



Cô thở hốc vì kinh ngạc, lại nghĩ tới ở tiệm Xuân Lưu Hoa nhìn thấy một màn kia,cô lại lần nữa kinh khủng thay đổi sắc mặt.



Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh, không khỏi “Phụt” cười.「 A…… Cô thật đúng là rất dễ lừa……」



Cô ngây người một chút khó hiểu trừng mắt hắn, hoàn toàn bị hắn làm hồ đồ.



「 Ôi! Thầy La,tôi thật không dám tin tưởng thầy thật sự đến đây! Hơn

nữa tới nhanh như vậy……」 Lưu phu nhân xa xa gặp được La Ẩn, lập tức kéo

cao cổ họng hưng phấn mà vọt lại đây.



La Ẩn hướng về phía Hướng Uyển Thanh làm một vẻ mặt không quá bình

tĩnh, bất quá khi hắn xoay người đối mặt Lưu phu nhân thì hắn đã thay

chiêu bài tươi cười.



「 Lưu phu nhân tự mình gọi điện thoại thỉnh cầu tôi đến giúp đỡ, tôi

làm sao có thể ngồi xem không để ý, huống chi ta vừa vặn đến nơi gần đây chỉ đạo hoa nghệ, cho nên khi nghe được liền chạy tới.」Đôi môi La Ẩn vẽ ra một đạo đường cong mê người.



「 Sao! Thật sự là rất cảm tạ thầy.」 Lưu phu nhân bị điện choáng váng vui sướng, cười đến đầy người thịt béo loạn chiến.



「 Để tôi đem hoa sửa lại một chút? Hẳn là còn có thể cứu được.」 La Ẩn nói xong đến gần bàn trà.
Hướng Uyển Thanh lần đầu tiên thấy người có thể áp chế Lưu phu nhân

tức giận, trong lòng đột nhiên có loại thoải mái nói không nên lời,

chẳng qua cô rất nhanh lại cảm thấy tự trách vì cô lại có suy nghĩ như

vậy đối mẹ chồng tương lai.



La Ẩn đem tất cả cảm xúc của cô đặt vào trong mắt, cười thầm nghĩ

ngợi cô gái này bề ngoài mềm mại nhưng trong xương cũng có gien phản

nghịch như thế nha!



Cô có đôi mắt xinh đẹp chẳng qua là trong đồng tử mắt lơ đãng lóe một chút sầu bi,chóp mũi nhỏ lộ ra độ cong tỉ mỉ gò má,càng tăng thêm hình

dáng mỹ cảm.Cánh môi nở nang trên dưới đều khêu gợi, bất đắc dĩ luôn bị

cô mấp máy giống như đang khắc chế cái gì, lại giống đang áp lực cái

gì……



Hướng Uyển Thanh bị hắn nhìn đến chột dạ, cúi đầu vội hỏi:「 Nếu không có việc gì nửa, tôi đi trước……」



「 Tôi thấy Hướng tiểu thư đối với cắm hoa hình như có hứng thú, có

muốn đến học cắm hoa hay không?」 La Ẩn đột nhiên cắt đứt lời cô nói.



「 Cái gì?」 Cô ngẩn ra.



「 Ai nha!Cô ấy không được! Thầy ơi,cô ấy ngay cả cằm hoa cũng làm

không tốt, học cắm hoa chỉ là lãng phí thời gian……」 Lưu phu nhân nói.



「 Tôi chính là thích dạy học trò như vậy, dạy các cô từ người thường

biến thành cao thủ, như vậy đặc biệt có cảm giác thành tựu.」 La Ẩn cười

nói.



「 Không được,tôi không có gì thời gian……」 Cô vội vàng cự tuyệt,cô

không muốn có bất kỳ cơ hội tiếp xúc với người đàn ông kỳ lạ này nha.



「 Đúng vậy, Uyển Thanh còn phải lo chuyện hôn sự……」 Lưu phu nhân bật thốt lên nói.