Tướng Dạ
Chương 159 : Náo loạn Trường An
Ngày đăng: 03:01 19/04/20
Năm mảnh kiếm tụ lại thành một, trong Triều phủ không khí nhất thời trở nên nóng bỏng, tựa như trong trời đêm đang hình thành một mặt trời, màn mưa nơi Thính Vũ Lâu bắt đầu nhanh chóng bốc hơi thành từng đám sương trắng.
Một kiếm nhìn như vô cùng vô tận, trên thực tế nó bao gồm vô số kiếm ý sắc bén tới cực hạn. Tinh thần cường đại của Triều Tiểu Thụ theo ánh mắt tập trung vào điều khiển thanh kiếm mỏng trong Thính Vũ Lâu đâm thẳng về phía bát đồng, một chốc lại lùi về, chốc lại dùng tốc độ càng nhanh hơn đâm tới lần nữa… Trong chốc lát đã đâm liền hơn mấy trăm kiếm.
Tốc đố công kích này so với chim gõ kiến còn gấp vô số lần, công kích khủng bố đó không ngừng đâm thẳng vào ngay giữa chiếc bát đồng. Âm thanh “soạt soạt” bởi tốc độ đâm quá nhanh mà dường như trở nên liên tục không hề đứt gãy khiến mọi người trong đình viện chỉ nghe thấy một âm thanh vang vọng kéo dài.
- Hắn cũng sắp không cầm cự được nữa rồi. Nhanh giết chết hắn!
Tên thủ lĩnh Đường quân nhìn sắc mặt Tiểu Thụ đang ngồi khoanh chân trong mưa càng ngày càng trở nên trắng bệt bèn quát lên, lúc này mấy tên quân sĩ không cần dùng kỷ luật nghiêm minh cũng biết rõ rằng đây chính là thời cơ giết chết Triều Tiểu Thụ tốt nhất, nếu như đợi thanh kiếm kia phá tan chiếc bát đồng, sau đó giết chết tên khổ hành tăng, vậy bọn chúng hẳn là cầm chắc cái chết.
Một màn tên dày đặc một lần nữa được bắn ra, cộng thêm hơn mười thân ảnh nhanh nhẹn phóng tới đánh úp, lúc này đây đám Đường quân càng lộ ra thêm sự kiên quyết đến tột cùng của mình, một loại kiên quyết đến từ sự tuyệt vọng.
Thế nhưng bọn hắn cũng không thể nào tới gần để giết chết Triều Tiểu Thụ, kẻ đạt tới cảnh giới Đại Kiếm Sư trước mắt, bởi vì bên cạnh hắn còn có một thiếu niên, Ninh Khuyết.
Bỗng một âm thanh của xe ngựa từ ngõ nhỏ truyền lại khiến lông mày Triều Tiểu Thụ từ từ cau lại.
...
...
Tại Nam thành Trường An, đổ phường Câu Tinh chính là thứ kiếm được nhiều bạc nhất của Mông lão gia, vào giờ khắc này nó đã hóa thành một đống đổ nát, phế tích, thẻ bài thường ngày đại biểu cho bạc trắng nay vỡ nát, vùi trong nước mưa rơi rớt khắp đường nhưng cũng không có ai có can đảm nhặt lấy. Tại con đường bên cạnh có không ít trẻ em, nữ hài cùng mấy tên quản sự, bảo vệ của đỗ phường. Tiếng khóc hô, í ới vang lên, nhưng chẳng ai dám xuất ngôn chửi bới những kẻ hành hung chết tiệt kia, thậm chí biểu lộ vẻ oán hận cũng không dám.
Hơn bốn mươi tên mặc áo xanh, đi giày xanh đặc trưng cho bang Phong Đình đứng vây bốn phía, hành động của chúng rất đơn giản, một là duy trì trật tự, hai là thông báo tới mọi người tại Nam thành rằng bọn họ đã chiếm giữ nơi này. Đứng ở hàng đầu, Tề Lão Tứ tiếp nhận một chiếc khăn tay màu xanh từ thuộc hạ rồi lau đi máu tươi nơi khóe miệng, trên mặt không hề có chút thần sắc kiêu ngạo, ngược lại còn thêm vẻ lo lắng bất an, hắn biết Ngư Long Bang tối nay thừa cơ xâm chiếm một địa bàn rất lớn, nhưng đại ca bọn hắn giờ phút này một mình phải đối mặt với những kẻ địch cường đại, bên cạnh lại không có bất kì người nào khác.
Hình ảnh tương tự xảy ra khắp các phường thị trong thành Trường An, tiệm cầm đồ cùng kỹ viện của Miêu thúc cũng bị một đám người mặc đồ xanh hung mãnh khống chế, đứng đầu là một tên mặc một bộ quần áo màu xanh biếc anh tuấn đang đứng bên ngoài mấy gian phòng, chỉ một động tác nhẹ nhàng của hắn, ba gian phòng xa hoa lập tức bị san phẳng thành bình địa.