Tương Quý Phi Truyện
Chương 114 : Phất lên làm phượng hoàng
Ngày đăng: 22:01 21/04/20
Trong cung nếu muốn tham gia Bách Hoa thịnh yến này, phía Lễ bộ phải sớm chuẩn bị chu toàn. Vốn là dân gian tự tổ chức Bách Hoa thịnh yến, sau khi triều đình tham gia là càng thêm long trọng.
Tuy rằng là nghe từ miệng hoàng hậu đề ra, nhưng bên trong là có bao nhiêu ý tứ của hoàng thượng. Trước đây Bách Hoa thịnh yến đều là phần đông thương hộ tham gia bỏ vốn tổ chức. Triều đình tham dự chính là muốn cho nhóm thương hộ một phần thể diện. Vì thế trong quốc khố còn chi ra một phần bạc để thưởng cho hoa vương và Bách hoa tiên tử vào ngày cuối cùng.
Mười hai tháng năm, Bách Hoa thịnh yến bắt đầu. Bình Ninh khẩn khoản xin đi phủ thái tử, trên đường xuất cung tiện thể xem hội. Bên phía Tương Như Nhân cầu không xong, nàng còn đi qua chỗ hoàng thượng cầu.
Kết quả cuối cùng là hoàng thượng đáp ứng để Nhị hoàng tử dẫn các nàng đi phủ thái tử trước, sau đó tiện thể đi xem Bách Hoa thịnh yến.
Buổi tối trở về Bình Ninh cao hứng kể cho Tương Như Nhân cảnh tượng náo nhiệt của Bách Hoa thịnh yến. Tham gia thi hoa vương, cầm hoa đều là các cô nương xinh đẹp từ mười ba đến mười lăm tuổi. Cả một ngày trên phố xá đều có người đi lại. Ngay giữa phố lớn Lâm An thành liền tạo ra một khoảng không bày toàn là hoa.
“Thật nhiều hoa đẹp, Nhị ca cũng không biết hết đâu.” Bình Ninh còn mua vài bồn mang về. Trong lễ hội như vậy các hàng quán buôn bán cũng rất rốt. Bán đồ chơi làm bằng đường, thêu, làm bánh... Tương Như Nhân cũng có thể tưởng tượng ra cảnh náo nhiệt kia.
Mười tám tháng năm, người trong cung ra xem Bách Hoa thịnh yến.
Ở giữa phố lớn kia đều là người trong cung an trí thủ vệ khắp nơi. Ngồi ở trên cao tầm nhìn thật không tệ. Bên dưới mời đến một số quan viên cùng thương hộ bình phẩm. Lúc mấy người Tương Như Nhân đến, vòng thi chung cuộc hoa vương vừa mới bắt đầu. Ở trên bàn bày ra các giỏ, bồn, chậu hoa thật đẹp, bốn phía tràn ngập hương hoa.
Thi hoa vương chủ yếu là những người chăm hoa, yêu hoa đem sản phẩm đắc ý nhất của mình lên cho mọi người bình chọn.
Năm nữ tử này sau khi tiến hành huấn luyện ngắn hạn qua cung quy thì rất nhanh sẽ biểu diễn trên yến hội. Nằm ngoài suy nghĩ của Tương Như Nhân là bình thường chuyện này không cần hoàng hậu phải tự mình đi quản, ngày thường đều có các ma ma chuyên phụ trách chuyện này đi lo liệu, sao hoàng hậu đột nhiên lại có thể nghĩ đến việc tuyển vài người này vào cung...
Đến tháng sáu du hạ ở sơn trang, rất nhanh các nữ tử này đã có cơ hội biểu diễn. Năm nay du hạ sơn trang, hoàng thượng và quần thần cũng đi, trong đó cũng có vài thương hộ có lực ảnh hưởng lớn.
Mấy người Tương Như Nhân là ở phía sau xem kịch đài. Phía phường ca vũ có biểu diễn nàng cũng là sau đó mới biết. Thời điểm năm nữ tữ kia biểu diễn trước mặt hoàng thượng và quần thần, trong đó có một người lúc đang múa suýt ngã vào lòng hoàng thượng. Có điều bị hoàng thượng né tránh nên theo động tác múa điều chỉnh hướng, lại ngã vào người một vị quan đứng bên cạnh.
Quan viên kia cũng là một người có tính thương người, cô nương gia nếu như ngã, ta cũng không thể không đỡ. Vì thế ôm lấy cô nương kia. Này vừa ôm một cái, vậy là phải có trách nhiệm a.
Hai lão đại thần ở bên cạnh nói hắn phải nạp người ta về. Cô nương tại phường ca vũ trong cung đều là ttong sạch, vào vài năm sẽ xuất ra, tuy tuổi hơi quá chút nhưng vẫn là chính chắn gả cho người. Bây giờ ôm như vậy, danh dự cô nương nhà người ta phải làm sao.
Quan viên kia bị nói đến đỏ mặt. Hắn cũng không nghĩ đến a. Hoàng thượng có thể tránh, hắn lại không thể trơ mắt nhìn người ta ngã xấp xuống. Chẳng nghĩ gì đến đỡ một phen lại tạo thành kết quả như vậy.
Hoàng thượng lập tức làm chủ cho hắn, nạp thôi. Có thể mang về làm thiếp thất, nếu không ứng ý thì có thể mang về để trong phủ ca vũ trợ hứng.
Quan viên kia vẻ mặt xanh xao. Trong nhà có cọp mẹ, dù là hắn thực thích cũng không dám nạp a. Nhưng hoàng thượng đã làm chủ, phải làm sao bây giờ. Đành mang về để ở trong nhà, chạm cũng không dám chạm vào.
Tương Như Nhân nghe Thanh Thu kể xong, khóe miệng không giấu được ý cười. Xem ra vài cái cô nương này lòng dạ cũng không thấp đâu. Làm thiếp thất của người khác còn không chịu đâu, còn muốn tiến cung. Cũng phải, vào cung, nếu có thể thì một bước liền bay lên cành làm phượng hoàng...