Tương Quý Phi Truyện
Chương 117 : Hắn chính là thê nô
Ngày đăng: 22:01 21/04/20
Trong Cảnh Nhân cung, hoàng hậu phân phó xong cung vụ thì sai Hà ma ma đem những thứ nên đưa đi Chiêu Dương cung mang đi. Nhũ mẫu ôm Ngũ hoàng tử vừa tỉnh ngủ lại đây cho nàng xem.
Hoàng hậu tiếp nhận đứa nhỏ từ nhũ mẫu. Đứa nhỏ mới hơn một tháng nhưng nặng không ít. Tỉnh ngủ vừa được cho bú xong nên tinh thần rất tốt. Hoàng hậu ôm hắn, ánh mắt liền hướng về phía nàng nhìn, miệng khẽ động.
Vẻ mặt hoàng hậu nhu hòa đi vài phần, đưa tay khẽ chạm khóe môi hắn. Hắn liền mở miệng tưởng ăn. Hoàng hậu nở nụ cười “Tham ăn như vậy, về sau sẽ thành tiểu mập mạp đây.”
Hà ma ma trở về, nói lên mấy lời nghe được từ bên ngoài, có chút bất bình “Nương nương, Hiền phi coa thai một cái khí thế liền lớn, kiêu ngạo sắp bằng trời rồi.”
Hoàng hậu đùa giỡn với Ngũ hoàng tử, a một tiếng với Ngũ hoàng tử “Nàng tất nhiên kiêu ngạo. Tuổi này rồi hoài được đứa nhỏ cũng không dễ dàng. Bản cung muốn hoài một cái cũng không thể. Khí thế lớn một chút thì có sao.”
“Nương nương, có người lấy chuyện ngài nhận Ngũ hoàng tử làm dưỡng tử ra nói.” Hà ma ma đối với chuyện hoàng hậu dụng tâm với dưỡng tử này cũng thật khó hiểu, dù sao cũng không phải đứa nhỏ của mình.
“Nghe được có người nói vậy thì bắt lại, xử theo cung quy.” Hoàng hậu ngẩng đầu nhìn Hà ma ma “Ma ma, từ khi nào ngươi lại thiếu kiên nhẫn như thế. Hoàng thượng sủng Hiền phi. Nàng có bầu tất nhiên được coi trọng nhiều. Hiện tại ba tháng cũng chưa qua, giữ được hay không cũng là một chuyện. Giữ được, là nam hay nữ thì còn chưa biết đâu.”
“Nô tỳ chính là thấy không đáng thay nương nương a.” Lúc trước vừa mới đại hôn, tình cảm của hoàng thượng và nương nương thật tốt. Sau khi sinh hạ thái tử càng là hòa thuận. Dù là thân thể thái tử không khỏe, hoàng thượng vẫn rất thích thái tử. Nhưng hôm nay thì sao, ngoài đầu và giữa mỗi tháng ở lại Cảnh Nhân cung. Ngày thường nếu không có việc cũng không đến bao nhiêu. Hoàng thượng đi nhiều nhất chính là Chiêu Dương cung.
“Có cái gì không đáng.” Hoàng hậu hôn tay Ngũ hoàng tử, khóe miệng lộ ý cười “Nàng lợi hại, hoàng thượng sủng nàng. Nhưng có thể phế đi bản cung sao? Tương lai thiên hạ này vẫn là của Tuần nhi, tất cả những thứ này bản cung đều chịu được. Về phần Triết nhi, tất nhiên là phải giúp ca ca an ổn thiên hạ này. Có phải không bé ngoan? “ Hoàng hậu đùa với Ngũ hoàng tử, nghe hắn a một tiếng, ý cười trên mặt càng sâu.
Nhận đứa nhỏ của Điền chiêu dung làm dưỡng tử là vì muốn sau này cho thái tử một trợ lực. Nàng không quan tâm bào thai này của Hiền phi là nam hay nữ, dù là một cái nhi tử thì sao. Tuổi cách thái tử xa như vậy, nàng có gì mà phải lo lắng.
Còn nói lo lắng Hiền phi được sủng ái, bây giờ còn chưa đủ sao. Cho dù có hơn một chút nữa với nàng cũng không có khác biệt gì.
Hoàng hậu chỉ một lòng nghĩ đến đường đi sau này, Ngũ hoàng tử, còn có con nối dòng ở phủ thái tử. Đối với chuyện Hiền phi mang thai là nam hay là nữ, nàng không thấy quan trọng bằng chuyện thái tử phi cùng trắc phi trong phủ thái tử đến bây giờ vẫn chưa có tin tức gì...
“... “ Cố Ngâm Hoan trừng mắt liếc hắn một cái “Chàng không đi, ta tự mình đưa qua cho Tương tỷ tỷ.”
Tô Khiêm Mặc vẫn bình chân như vại kéo nàng lại “Trong cung không thiếu người, biện pháp cũng sẽ có. Chỉ thêm có một ngày, để hoàng thượng quýnh lên không phải đối với Hiền phi càng là coi trọng sao.”
Đúng là ngụy biện!
Cố Ngâm Hoan im lặng một hồi, nửa ngày ôn nhu gọi Tô Khiêm Mặc một tiếng “Tướng công.”
Tô Khiêm Mặc đáp lời, tham lam hít mùi hương trên người nàng. Ân, sắc trời mờ ám, thời tiết như vậy, thật thích hợp làm chút chuyện gì đó a.
Chưa đợi hắn đưa tay gỡ nút áo của Cố Ngâm Hoan, thanh âm của màng lần nữa truyền đến “Mấy ngày nay không biết sao ta lại thế này, buổi tối cứ nằm mơ mẫu thân bị bệnh. Đã hai năm chưa hồi phủ thăm mẫu thân rồi. Ta tính toán sẽ về phủ ở mấy ngày.”
Tô Khiêm Mặc cảnh giác “Ở lại bao lâu?”
Cố Ngâm Hoan sờ sờ mặt hắn “Mười ngày nửa tháng đi. Mẫu thân chỉ còn một mình, ta ở lại thêm bồi nàng. Hạo nhi đã lớn có thể tự chăm sóc bản thân. Hàn nhi thì cần tướng công để ý chút, ta sẽ không dẫn hắn đi.”
“Không được!” Tô Khiêm Mặc một tiếng phủ quyết. “Chỉ ba ngày thôi, the một ngày cũng không được. Còn có cú tiểu tử kia cũng đem đi cùng đi.”
Cố Ngâm Hoan ủy khuất nhìn hắn. Tô Khiêm Mặc bị nàng bức ép không còn cách nào, bất đắc dĩ nói “Buổi tối ta sẽ cầm vào cung”
Cố Ngâm Hoan không lên tiếng, thật lâu sau, Tô Khiêm Mặc sắc mặt suy sụp “ Hảo hảo hảo, hiện tại ta lập tức tiến cung đây. Không cho nàng nhắc tới chuyện ở lâu mấy ngày nữa.”. . .