Tương Quý Phi Truyện

Chương 123 : Trách phạt nặng nhẹ

Ngày đăng: 22:01 21/04/20


Nghe ý tứ hoàng thượng công bố ra thì có vẻ như hoàng hậu và Hiền phi đều là đồng mưu, một bên đề xuất một bên đáp ứng. Triệu gia nếu trù tính thượng tấu bất bình vì hoàng hậu cũng không thể chèn ép Hiền phi, càng không chèn ép được đến Tương gia. Hoặc là cả hai cùng nhau thoát ra, hoặc là cả hai cùng bị cấm đoán. Hai người cùng phạm sai nên không thể một người ra ngoài một người chịu nhốt. Thoạt nhìn chỉ có thể cùng nhau thượng tấu thì mới được.



Bên Triệu gia xuy xét mất ngày, cuối cùng quyết định đi Tương gia tìm Tương lão gia tử thương nghị chuyện này. Hai nhà cùng nhau nói sẽ có thể tạo chút áp lực với hoàng thượng. Chuyện cũng đã qua, hậu cung còn cần phải an ổn, cứ đóng cửa nhốt làm sao được.



Nhưng vài lần đưa bái thiếp đến Tương gia, Tương gia đều không gặp khách. Hiền phi bị đưa đi nhốt tại Khải Tường cung, Tương lão gia tử liền ôm bệnh nhẹ không lên triều. Triệu gia cũng không thể trầu trực trước cửa Tương gia chờ lúc Tương Đại lão gia và Tương Nhị lão gia vào triều mà gặp người, như thế cũng quá hạ thấp thân phận.



Triệu quốc công vốn không phải người giỏi tranh cãi. Vì thế tìm người tung tin ở trước cửa Tương gia. Nói hoàng hậu bị giam sớm hay muộn cũng có thể ra ngoài. Tôn nữ của ngươi bị giam, còn đang mang thai đứa nhỏ, tương lai sinh ra trong lãnh cung, nhất định sẽ không được sủng ái!



Tung tin xong, Triệu quốc công trong lòng thoải mái, lại bắt đầu triệu tập các mối quan hệ, trù tính thượng tấu hoàng thượng thả hoàng hậu ra.



Mà Tương lão gia tử luôn không ra khỏi phủ, thực sự là bị bệnh.



Thân mình Tương lão gia tử vài năm nay đã không tốt, vào triều là lúc đi lúc không. Tuổi già chính là như vậy. Lực bất tòng tâm không nói, có đôi khi chút ốm đau nhỏ cũng có thể dẫn đến một hồi bệnh nặng, nằm ở trên giường mười ngày nửa tháng là chuyện thường.



Lần này căn nguyên hắn đổ bệnh cũng không phải vì hoàng hậu cùng Hiền phi bị trách phạt mà là tin tức Hiền phi ước định ba năm vô sinh với hoàng hậu, ăn tránh tử dược nên ngoài ý muốn sảy thai.



Thậm chí đến bây giờ hắn vẫn không hiểu được vì sao cháu gái mình phải ước định như vậy với hoàng hậu. . .



Tương lão gia tử bên này không rõ, mà bên kia trong thư phòng Tương đại lão gia, Tương Cảnh Trí và Tương Cảnh Nhạc đang quỳ gối trước mặt hắn. Tương Đại lão gia sắc mặt âm trầm, nửa ngày lên tiếng trách cứ “Hồ đồ!”



Tương Cảnh Nhạc trầm mặc không nói, trên mặt Tương Cảnh Trí thì toàn là áy náy. Tương Đại lão gia đi qua bàn lại vòng đến trước mặt bọn họ “Ngươi có biết như vậy là khiến muội muội ngươi vạn kiếp bất phục hay không? Nàng tính tình ra sao, từ nhỏ đến lớn đã vậy, so với các ngươi còn quật cường hơn.”
Tương Như Nhân kìm chế không được nở nụ cười “Nào có ai lại trông mong mình bị nhốt cơ chứ.”



Đức phi thấy sắc mặt nàng so với lúc vừa tiến vào đã tốt hơn, thở dài một hơi “Vốn là không nghĩ nhưng thấy ngươi ở trong này thoải mái như vậy. Chuyện gì cũng không cần quảm, lại không có người đến quấy rầy ngươi. Hài tử thì đã có người chăm sóc. Ngươi nói xem ta có thể không ngưỡng mộ sao?”



Những lời này của Đức phi đều toát ra một ý tứ đó là Tương Như Nhân nàng chịu phạt như vậy chẳng có gì nặng. Không chỉ không nặng mà còn giúp nàng tránh được một đoạn thời gian đầu năm bận rộn nhất.



Tương Như Nhân thu lại chút lóe lên nơi đáy mắt, nở nụ cười “Theo như lời của ngươi thì ta hẳn là nên ở lại đây, không cần đi ra.”



Đức phi nghiêm mặt nói “Ngươi sẽ không ở lâu đâu. Trước khi sinh đứa nhỏ, hoàng thượng khẳng định sẽ thả ngươi ra.”



Tương Như Nhân ngẩn ra, khẩu khí của nàng sao chắc chắn như thế. Cuối cùng trên mặt có chút bất đắc dĩ “Tỷ tỷ ngươi nói dễ dàng, ta đây chính là tội lớn.” Mặc dù không phải nàng chủ động bỏ đi đứa nhỏ trong bụng nhưng cũng là gián tiếp bởi vì nàng mà sảy mất. Thời điểm nàng cầu hoàng hậu ước định như vậy vốn chính là sai. Sai càng thêm sai, nàng còn chọc giận hoàng thượng. Nào có thể dễ dàng ra ngoài như vậy.



“Ngươi có biết hoàng thượng tuyên bố trên triều đình thế nào không?”



Tương Như Nhân lắc đầu.



“Hoàng hậu cùng Hiền phi nương nương tổn hại con nối dòng hoàng gia, tư ước ba năm vô sinh, Hiền phì tránh thái dẫn đến ngoài ý muốn sảy thai.” Đức phi ý vị thâm trường nói “Hoàng thượng chiêu cáo như vậy là đem ngươi cùng hoàng hậu đặt tại một chỗ. Nếu bỏ lệnh cấm của hoàng hậu, nhất định ngươi cũng ra khỏi Khải Tường cung. Ngươi có thể giam một hai năm nhưng hoàng hậu thì sao. Nàng nhưng là một quốc gia chi mẫu.”



Quốc không thể một ngày vô quân, hậu cung không thể nhiều ngày không có chủ.