Tương Quý Phi Truyện

Chương 145 : Rốt cuộc là ai sai sử?

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Tương Như Nhân sai Phùng Áng mang mấy bình lọ kia xuất cung, đưa Vương dưỡng nương đi Bình vương phủ.



Một ngày sau, Phùng Áng đem tin tức nàng mong muốn trở lại.



Tương Như Nhân nhìn năm sáu tờ giấy nhận tội tràng kèm lọ kia, trên mặt hiện lên chút vừa lòng. Tương Như Nhân thong dong phân phó “Thả Vương dưỡng nương ra, để nàng đi Triệu gia tìm người giúp trốn đi. Sau nửa canh giờ, ngươi đi Thừa Kiền cung tìm hoàng thượng nói bên Chiêu Dương cung xảy ra chuyện.”



Phùng Áng để tiểu thái giám cơ trí bên mình ra cung gửi thư đi Bình vương phủ. Mình thì ở trong cung đợi sau nửa canh giờ đi Thừa Kiền cung bẩm báo.



Tôn ma ma ôm Trạm nhi qua đây. Tiểu tử kia vừa mới ngủ dậy, mê mê mông mông cáu kỉnh. Thời điểm đến trong lòng Tương Như Nhân còn ọ ẹ hai tiếng. Ở trên bàn bên cạnh đặt hầu bao của Từ dưỡng nương cùng cái chai kia. Tử Hạ nhìn Từ dưỡng nương quỳ ở một bên.



Hoàng thượng thật nhanh tới đây.



Tô Khiêm Dương nghe Trần Phụng chuyển lời thì thật mau qua đây. Đến trong phòng thấy Tương Như Nhân đang ôm Trạm nhi ngồi ở kia, bên dưới quỳ là một dưỡng nương.



Tương Như Nhân thấy hắn đến đứng dậy hành lễ. Tô Khiêm Dương đỡ nàng “Xảy ra chuyện gì?”



Vài ngày trước đó thần thiếp thấy Trạm nhi có gì đó kì lạ, mãi vẫn không tìm ra nguyên nhân. Mấy ngày nay thì phát hiện thì ra là dưỡng nương bên cạnh Trạm nhi có vấn đề. Để được giữ lại lâu dài ở bên cạnh Trạm nhi, dưỡng nương này thế nhưng có lòng xấu dám hạ dược với Trạm nhi.”



Tương Như Nhân cho hắn xem thứ bên trong chai kia. Tô Khiêm Dương vẻ mặt trầm xuống, lập tức sai Trần Phụng đi gọi thái y.



Thái y đến chính là người lần trước.



Thái y kia tiến lên kiểm tra xong liền nói lại những lời từng nói với Tương Như Nhân rồi lui qua một bên. Tô Khiêm Dương nhìn về phía Từ dưỡng nương quỳ trên mặt đất “Ai cho ngươi lá gan lớn như vậy dám xuống tay với Lục hoàng tử. Người đâu, đem đi Hình bộ, thẩm vấn xét xử.”
Triệu tiểu nghi vẫn là thong dong đem lời khai như lần đầu nói với Hình bộ thượng thư nói lại một lần. Hoàng hậu tức giận quát lớn “Làm càn, bản cung sao có thể sai ngươi tìm Vương dưỡng nương ở bên ngoài rồi thông qua Triệu đại nhân để đưa vào cung.”



“Nương nương trước sau nói chuyện là hai mặt. Thiếp thân ăn ngay nói thẳng không thẹn với lương tâm.” Triệu tiểu nghi một mực chắc chắn chuyện này là hoàng hậu sai sử.



Tô Khiêm Dương nhìn về phía Triệu phu nhân “Triệu phu nhân, ngươi vì sao khẳng định Triệu tiểu nghi là muốn vu hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia?”



Triệu phu nhân ánh mắt chột dạ, quanh co không biết nói sao. Tô Khiêm Dương thần sắc như thường “Nếu vậy Triệu phu nhân chỉ ăn nói linh tinh, một số việc phải có căn cứ mới được.”



“Đó là vì Triệu tiểu nghi hận nô tỳ, muốn trả thù nô tỳ. Vì thế nàng mới nghĩ mọi biện pháp hãm hại hoàng hậu.” Triệu phu nhân vội vàng nói.



“Triệu phu nhân thân là Triệu gia chủ mẫu. Triệu tiểu nghi tuy là thứ xuất nhưng ghi tạc dưới danh nghĩa Triệu phu nhân. Theo lý mà nói hẳn là kính trọng ngươi, sao lại có thể hận ngươi?” Tô Khiêm Dương tiếp lời nàng. Thần sắc Triệu phu nhân tái nhợt.



Triệu phu nhân cúi đầu ánh mắt giãy giụa. Nửa ngày, nàng ngẩng đầu nói “Triệu tiểu nghi còn một thứ đệ, sinh ra đã ốm yếu, năm trước bệnh chết. Triệu tiểu nghi luôn ôm hận trong lòng cho là nô tỳ hại chết đệ đệ nàng, lại luôn tra tấn thân mẫu nàng là Lý di nương. Lúc trước khi vào cung nàng cũng đã từng ở trong đồ ăn của nô tỳ hạ thuốc. Nô tỳ là niệm tình nàng đau mất đệ đệ, lại không gây họa lớn nên tha cho nàng. Ai ngờ đâu nàng ngày càng gây chuyện nghiêm trọng như vậy, ngoan tâm nghĩ ra biện pháp này để hãm hại hoàng hậu, hãm hại Triệu gia.”



Triệu phu nhân càng nói càng thuận miệng. Triệu tiểu nghi quỳ ở phía trước nàng dập đầu với Tô Khiêm Dương “Hoàng thượng, đệ đệ của thiếp thân tuy là con của di nương nhưng chính là bị Triệu phu nhân hại chết. Di nương của thiếp thân cũng bị Triệu phu nhân hạ thuốc nhiều năm. Các di nương trong phủ đều bị Triệu phu nhân hạ thuốc vô sinh. Di nương phát hiện sớm, dưỡng nhiều năm nên sau này mới có thiếp thân. Sinh hạ thiếp thân xong vài năm sau lại có thai. Thời điểm đệ đệ sinh ra thân mình yếu ớt. Đại phu nói bệnh trên người di nương đều đưa đến trên người đệ đệ. Nhưng Triệu gia phú quý, đệ đệ vẫn sống sót. Nhưng nào ngờ Triệu phu nhân dung không nổi, vẫn là hại chết hắn.”



Tô Khiêm Dương nhìn nàng đã dập đến trên đầu đều là máu “Vậy nên chuyện Vương dưỡng nương này là do ngươi an bày?”



Triệu tiểu nghi cúi đầu, khóe miệng có chút cười nhạo “Thiếp thân ngay cả di nương và đệ đệ đều bảo hộ không nổi, nào có năng lực lớn như vậy, phái Nhị ca cùng người khác đến làm việc cho thiếp thân đây.”



Lúc này, thái hậu ngồi một bên nhìn đã lâu mở miệng “Rốt cuộc là ai sai sử. Vương dưỡng nương này không phải đã ở Triệu gia làm nhũ mẫu một năm sao?  Đem toàn bộ những người biết chuyện đến hỏi một chút, sẽ rõ ràng thôi.”