Tương Quý Phi Truyện
Chương 162 : Hoàng hậu biến hóa
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Một lát sau, không có tiếng sấm báo hiệu, mưa to ầm ầm trút xuống, trong phòng tối hơn nhiều.
Hứa ma ma vào phòng thấy nàng tỉnh, hầu hạ nàng đứng lên. Nhìn ngoài phòng mưa rơi cùng với dưới hiên tiếng bước chân dồn dập cười nói “Buổi chiều thấy trời âm u nói sắp mưa, mấy tiểu nha đầu không tin, giờ thì mưa đột ngột, phải vội vã chuyển chậu trong sân.”
Mưa lớn như vậy, hoa mang đi phơi nắng khẳng định sẽ bị dập hư. Hứa ma ma thấy mấy tiểu cung nữ bộ dáng tùy tùy ý ý như vậy, nói chỉ một lần, nghe được thì nghe. Nghe không vào, đến lúc đó chăm sóc hoa để hư thì các nàng sẽ bị phạt.
Tương Như Nhân cười đứng dậy đi ra gian ngoài, tiếng mưa rời càng lớn hơn.
Tử Hạ mang theo ô vội vàng chạy về, đến dưới mái hiên, ngoại trừ đỉnh đầu được ô che còn lại toàn thân đều bị tạt ướt. Để ô xuống bên hiên, Tử Hạ lau một chút nước trên má rồi rút một phong thư trong lòng ra đưa cho Thanh Thu “Ngươi đưa lên cho nương nương đi, là thư từ Tương gia. Ta đi thay quần áo.”
“Nhanh thay đi, nhớ lau khô người đừng để cảm lạnh.” Thanh Thu đưa thư vào cho Tương Như Nhân “Nương nương, thư từ Tương gia.”
Tương Như Nhân nghĩ là thư Nhị tẩu viết, mở ra mới hay là thư của phụ thân.
Xem xong, vẻ mặt Tương Như Nhân hơi đăm chiêu.
Thánh chỉ để phụ thân khởi phục còn chưa có hạ. Có điều hoàng thượng đã phái ngươi qua báo để phụ thân chuẩn bị tùy thời tiếp nhận thánh chỉ khởi phục.
Đại ca cùng Nhị thúc còn ở lại giữ đạo hiếu ba năm, phụ thân có thể trở về sớm một chút. Hoàng thượng trọng dụng như vậy, Tương Như Nhân đương nhiên là vui vẻ. Có điều tình hình triều đình hiện tại, Liên gia bị nhổ tận gốc, Triệu phu nhân bị hưu, Triệu gia đã thu liễm rất nhiều. Mà phía Ngụy gia của thái tử phi cũng luôn rất khiêm tốn.
Vài năm nay trong triều đình biến hóa lớn không có nhưng vẫn dao động nhỏ rất nhiều. Dù sao các lão đại thần như Trình thái phó tuổi cũng đã rất lớn, đến một lúc cũng phải giao lại quyền cho một ít người trẻ.
Hoàng hậu lại nói đến hôn sự của Đại công chúa vào năm sau. Này coi như là vị công chúa đầu tiên xuất giá kể từ khi Hoàng thượng đăng cơ tới nay, thanh thế tất nhiên không thể nói “Đồ cưới đều đã chuẩn bị. Cuối năm phủ công chúa cũng sẽ tu sửa xong, mọi thứ sẽ được nâng đi vào. Mấy thứ phân xuống ngươi cũng nhìn qua một cái.”
Tương Như Nhân tiếp nhanan danh sách đồ cưới. Này ngoài những thứ hoàng gia chuẩn bị còn có các cung viện thêm trang, bao gồm cả phần của Hoàng hậu và Thái hậu ban cho Đại công chúa.
“Nương nương chuẩn bị thật thỏa đáng.” Tương Như Nhân nhìn qua, tất cả đều dựa theo lệ công chúa xuất giá mà tính.
“Cũng là vì Lệ Vân. Nói ra Bình Ninh cũng không còn nhỏ. Hai năm nữa hôn sự cũng sẽ định. Có sớm nhìn xem qua?”
Tương Như Nhân đặt mấy tập kia xuống một bên “Không vội, Bình Ninh vẫn còn nhỏ.”
Hoàng hậu cũng không nói nhiều, sắc mặt vẫn còn tái nhợt “Mấy này ngươi mang về xem, nếu còn thiếu gì ngươi cũng nhìn một cái.” Nói xong lại thở dài một hơi “Bản cung nơi này cũng vô lực ôm mấy thứ này. Ngươi cầm đó, bên Thục phi cần gì cứ trực tiếp thương nghị với ngươi. Còn thiếu gì, ngươi làm chủ là được. Bản cung tin tưởng ngươi.”
Tương Như Nhân khẽ giật mình, rất nhanh thu liễm lại “Đại sự như vậy thần thiếp sao có thể làm chủ. Nếu thiếu gì, thần thiếp cùng Thục phi thương nghị xong vẫn sẽ qua đây hồi bẩm cùng nương nương.” Thật để nàng toàn bộ làm chủ nàng cũng không muốn.
“Bản cung còn không tin được ngươi sao.” Hoàng hậu nở nụ cười. Tươi cười kia như thật thân thiết tin tưởng. Nhưng Tương Như Nhân nhìn vào mắt cứ cảm thấy có chút quái dị. Nếu đổi lại là người khác nàng cũng sẽ không ó cảm giác như vậy.
Mà cảm giác đó là từ đầu tháng tám bắt đầu. Không chỉ có Tương Như Nhân, mấy người Đức phi cũng cảm nhận được. Vì hoàng hậu ôm bệnh nhẹ nên miễn thỉnh an. Vì thế lúc các nàng đến Cảnh Nhân cung đều đi một mình. Một người thấy vậy thì thôi. Đây vài người đều thấy thế. Hoàng hậu biến hóa là thật rõ ràng.
Dùng lời Đức phi mà nói. Hoàng hậu đây là đột nhiên trở nên thật hòa khí, thật đoan trang, thật hiền thục. . .