Tương Quý Phi Truyện
Chương 168 : Dung nhi phong vương
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Chiêu Dương cung bên này, Tương Như Nhân còn chưa có nhìn thấy nhi tử trước hết đã nghe được tin hắn phong vương. Phùng Áng hồi bẩm “Hạ triều Hoàng Thượng giữ lại Bình vương gia cùng mấy đại thần thương nghị sự tình, Tam điện hạ cũng được giữ lại.”
“Đều đã biết?” Tương Như Nhân hoàn hồn. Rạng sáng thời điểm đến Lâm An thành nàng còn không biết bọn họ trở về. Mãi sáng sớm dậy nàng mới biết được người đã về tới. Hiện giờ phong vương, chỉ sợ người khác cũng đều là phản ứng giống như nàng.
Phùng Áng gật gật đầu,“Hạ triều tin tức liền truyền ra, là Trần công công tuyên chỉ. Sợ là không bao lâu nữa ban thưởng đi theo sẽ xuống tới.”
Thánh chỉ phong vương là đương triều tuyên đọc, Dung nhi trực tiếp ở trên triều tiếp chỉ, trước mặt chúng triều thần, việc này tức khắc chính là ván đã đóng thuyền.
Tương Như Nhân tin Tưởng Hoàng Thượng hạ chỉ như vậy, trong lòng là sớm đã có tính toán. Bình vương gia lần này đi đã hơn một năm, mọi chuyện đã xảy ra chắc Hoàng Thượng cũng là nhất thanh nhị sở.
Về phần có người phản đối hay không, Tương Như Nhân liền không quan tâm, phân phó đi xuống hảo hảo dọn dẹp một chút sân viện của Dung nhi, nên chuẩn bị đều chuẩn bị đầy đủ. Sau đó lại để cho Thanh Đông đi Ngự thiện phòng dặn chút món Dung nhi thích ăn. Ngọ thiện đoàn viên hôm nay mới là vấn ddeed nàng quan tâm nhất...
Sắp tới gần chính ngọ, Dung nhi mới trở lại Chiêu Dương cung. Này vừa vào cửa, Tương Như Nhân thiếu chút nữa nhận không ra.
Nàng chưa từng nghĩ tới hơn một năm nhi tử sẽ biến hóa to lớn như thế.
Dáng người cao lớn hơn chút. nam Man và vùng bộ lạc trời nắng nóng nhiều, làn da trắng nõn của hắn rám đen không ít. Vốn vẻ mặt còn lộ ra một ít tính trẻ con, hiện giờ hoàn toàn rút đi, thay vào chính là một cỗ ổn trọng như ông cụ non.
Chỉ có đôi tròng mắt kia Tương Như Nhân vẫn là quen thuộc, nội liễm, trầm tĩnh, cùng Hoàng Thượng rất giống, không dễ dàng làm cho người ta đoán được tâm tư của hắn.
Dung nhi tiến lên hành lễ với nàng. Tương Như Nhân trong lúc nhất thời cũng không biết phản ứng gì, đứa tay muốn sờ sờ mặt của hắn. Lại cảm thấy được nhi tử trưởng thành, làm sao còn đối đãi như hắn lúc còn nhỏ được. Bất quá đã hơn một năm không gặp, nhớ nhung vẫn lấn át tất cả, Tương Như Nhân đem hắn ôm vào trong lòng ngực, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng của hắn, “Trở về là tốt rồi.”
Tổng vẫn là có một mặt của tiểu hài tử, Dung nhi thực nhớ nhung ôm ấp của mẫu phi, nhớ ngày tháng ở Chiêu Dương cung “Mẫu phi, ta rất nhớ mọi người.”
Lời này âm tiết cứng rắn đi xuống, bên kia cửa liền truyền đến thanh âm cao hứng của Bình Ninh “Đệ đệ đã trở lại!”
Tỉnh lại sắc trời mờ tối, Hứa ma ma tiến vào nói canh giờ nàng mới phát hiện chính mình nhưng lại ngủ gần hai canh giờ.
Thanh Thu tiến vào hầu hạ nàng thay đổi quần áo, “Nương nương, vừa rồi Điền chiêu dung đã tới, đợi nửa canh giờ.”
“Nàng tới làm cái gì? “ Tương Như Nhân đi đến gian ngoài, Thanh Thu lắc đầu, “Điền chiêu dung cũng không nói gì, đợi sau nửa canh giờ không thấy nương nương dậy nàng lại rời đi.”
Bỗng nhiên tiến đến, cũng không lưu lại lời cái gì, thật đúng là kỳ quái.
Tưởng Như Nhân cùng Điền chiêu dung nayd là cực kỳ xa lạ, một chút quan hệ đều không có. Lúc trước khi Điền chiêu dung lần đầu tiên tổng tuyển cử tiến cung, vẫn ở tại Cảnh Nhân cung, chưa bao giờ đến nơi này của nàng thỉnh an. Sau khi sinh hạ Ngũ hoàng tử xong lại sống một mình một cung, trừ bỏ đi Cảnh Nhân cung thỉnh an lại ít đi ra ngoài.
Chẳng lẽ là vì Ngũ hoàng tử.
Tương Như Nhân trong đầu chợt lóe, trừ bỏ này ra, Điền chiêu dung tựa hồ cũng không còn chuyện khác để quan tâm.
“Nàng nếu có chuyện lần sau cứ hồi bẩm.” Tương Như Nhân phân phó Phùng Áng đi hỏi thăm một chút chuyện Ngũ hoàng tử. Điền chiêu dung không đi Cảnh Nhân cung ngược lại đến chỗ nàng, lúc này mới kỳ quái...
Ba ngày sau khi ban thánh chỉ, Tô Khiêm Dương mới đến Chiêu Dương cung. Mấy ngày nay hắn bận không ít chuyện. Bình vương gia trở về, sau chuyện nghị hòa này chính là thông thương.
Lui tới mậu dịch là kiếm món hời lớn, nhưng là phải cẩn thận phòng bị trong đó một số người nhân cơ hội tác loạn, đến lúc đó còn muốn phái người thiết trí trạm kiểm soát, tăng phái người xem chừng, chuyện sinh ra cũng rất nhiều.
Này bận rộn, chính hắn cũng không kịp cùng Dung nhi vừa trở về mà hảo hảo nói mấy câu.
Dùng qua bữa tối, Tương Như Nhân mang theo Bình Ninh và Trạm nhi đi trong vườn tản bộ tiêu thực, để lại không gian cho Hoàng Thượng cùng Dung nhi...