Tương Quý Phi Truyện

Chương 23 : Cầu tình đại giới

Ngày đăng: 22:00 21/04/20


Tương Như Nhân siết chặt giấy viết thư trong tay, từ lâu đã có cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hôm nay ngoại trừ thêm thất vọng thì chẳng vòn gì, nàng cúi đầu nhìn Tương Cảnh Trí, “Đáp ứng ta ba chuyện, ta sẽ giúp ngươi.”



Tương Cảnh Trí đáy mắt dấy lên một tia hy vọng, “Đại ca đáp ứng ngươi, sau này cũng không gặp lại nàng, cũng không cùng nàng qua lại!”



Tương Như Nhân đưa tay ngăn hắn lại, lạnh lùng nói, “Thứ nhất, ba ngày này về sắp xếp hôn sự, nội trong ba tháng phải thành thân, trong vòng một năm phải sinh hạ nhi tử, nếu thai đầu là nữ nhi, cứ tiếp tục sinh đến khi sinh hạ nhi tử mới thôi. Thứ hai, từ nay về sau đoạn tuyệt liên hệ. Thứ ba, chuyện này không thể để cho người thứ 3 biết.”



“Được!”



“Trong đó chỉ cần một điều ngươi nuốt lời, ta lập tức sẽ đích thân báo cáo với Hoàng hậu nương nương về chuyện của Kỳ gia, cũng sẽ báo cho tổ phụ cùng phụ thân biết việc này.” Tương Cảnh Trí nhất nhất đáp ứng, “Nhân Nhân, đại ca đáp ứng ngươi ba ngày định ra việc hôn nhân, nhưng chuyện bên kia, ba ngày không phải quá lâu sao? “



Tương Như Nhân hừ một tiếng nở nụ cười, “Ngươi vẫn dám cùng ta nói điều kiện sao, ngươi càng nhanh đính hôn, ta lại càng mau làm thỏa chuyện này.”



Tương Cảnh Trí cơ hồ là không dám ngẩng đầu nhìn ánh mắt của nàng, quá mức lạnh lùng, lạnh lùng đến hình như hắn cho tới bây giờ đều không phải là đại ca của nàng, Tương Cảnh Trí không phải là không ý thức được yêu cầu của mình có bao nhiêu quá phận, nhưng hắn chính là khắc chế không nổi, mặc kệ mọi thứ cố gắng giúp đỡ nàng đang đau khổ chống trọi giữa Lục vương phủ, mặc kệ mọi thứ mà làm chút gì đó cho nàng.



Hắn biết mình là gặp hạn, chìm sâu vào vũng lầy tình cảm này không dứt ra được, mặc dù là hắn rất rõ ràng nhưng vẫn bất lực.



“Nhân Nhân.” Trong không khí yên tĩnh, Tương Cảnh Trí gọi nàng một tiếng, không biết nên tiếp tục nói gì.



Tương Như Nhân rũ xuống mắt, tầm mắt rơi vào trên mặt đầy cặn bã của hắn, làm gì còn có nửa điểm bộ dáng mà nàng sùng bái khi còn bé, “Ngươi đi đi, chờ ngươi làm xong việc đáp ứng ta, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi.”...



Tiễn bước Tương Cảnh Trí, Tương Như Nhân đứng yên thật lâu ở đó, Hứa ma ma mang theo Tử Yên cùng Thanh Thu canh ở bên ngoài, mặc dù lo lắng cũng không dám quấy rối.



Thời gian trôi qua thật lâu mới có thanh âm vang lên từ nhà kề, Tương Như Nhân bước ra, thần sắc bình thường, “Nhũ mẫu, gọi Thanh Đông đến đây!”


Hoàng hậu thở dài một hơi, đây cũng không phải là vấn đề thiên vị hay không thiên vị, Tứ công chúa có thể trực tiếp hồi cung xúi giục muội muội làm loại sự tình này. Bên trong phủ Tứ công chúa đã sớm tiếng oán than đầy trời, gả đi mới qua một năm, thiếp thất của phò mã cũng đã giết chết ba, hài tử càng là nghi ngờ bị bóp chết một, danh tiếng hoàng gia đều sắp bị các nàng tổn hại hết.



“ Hai người tiểu cô nương liền theo như ngươi nói, nhắc mẫu thân các nàng trở về giáo dưỡng một phen, về phần mấy hài tử này, ngươi liền không cần phải để ý đến, các nàng chưa chắc sẽ cảm tạ ngươi, lúc này không nhịn nữa để các nàng nhớ lâu một chút, đến lúc đó xem còn có ai dám tùy tiện.” Hoàng hậu quyết ý đối mấy người công chúa trừng phạt nghiêm khắc, thái tử phi kính cẩn nghe theo mà gật đầu, nàng cũng chỉ có thể tính là nửa người trong hoàng gia, mấy người thế gia tiểu thư còn có thể khuyên hai câu, còn nhóm công chúa đều là nữ nhi ruột thịt của hoàng thượng, muốn phạt muốn thưởng, cũng không đến phiên nàng xen mồm...



Ra khỏi cửa cung, thái tử phi ở phía trước ngừng bước, quay đầu lại nhìn Tương Như Nhân, “Ngươi nói thì bản cung cũng đã giúp, Hoàng hậu nương nương nói như vậy, chắc là sẽ không hướng Kỳ gia truy cứu chuyện này.”



“Đáp ứng thái tử phi, thiếp sẽ không nuốt lời.” Tương Như Nhân lần thứ hai lập thệ, thái tử phi nhìn nàng, gật đầu, “Ta tin ngươi.” Nói xong lên xe ngựa trước mặt.



Chờ Tương Như Nhân lên xe ngựa phía sau, phu xe rất nhanh đánh xe hướng về thái tử phủ.



Triệu Nhị đưa tay xốc lên một ít mành, ánh mắt vi tán, tâm tư trôi dạt đến thời gian hai ngày trước Tương trắc phi đến chỗ nàng cầu tình.



Tương trắc phi bắt rất chuẩn chuyện trong lòng nàng lo lắng nhất, đúng vậy, Triệu Nhị nàng là thái tử phi nhưng không phải là thánh nhân, nàng lo lắng nhất chính là nhi tử yếu ớt nhiều bệnh của nàng, vì hắn sau này, nàng nguyện ý làm một chuyện gì đó.



Trong vòng ba năm không thai cái này lợi thế quá mức mê hoặc, có thể cho Tuần Nhi thời gian nhận càng nhiều quan tâm từ hoàng thượng cùng thái tử, tương lai chuyện xấu nhiều như vậy, theo nàng, thời gian càng nhiều, vị trí của Tuần Nhi mới có thể càng ổn định.



Trước đây Tương Như Nhân vào phủ nàng liền có cảm giác bất an, đây là hoàng thượng đối với Triệu gia cảnh giác, để một thế gia tiểu thư cao hơn so với thân phận nàng đến thái tử phủ hạ mình dưới nàng, giống như là thả một con mãnh hổ ở bên cạnh mình, tùy thời đều có khả năng vồ đến.



“Nương nương đã đáp ứng Tương trắc phi, tương lai nếu nàng đổi ý mang thai hoàng tự, không phải là không có bằng chứng phản bác hay sao? “ Một bên ma ma lo lắng, Triệu Nhị lắc đầu, “Nàng nếu có thể đi cầu như thế, nhất định sẽ làm được, điểm ấy không cần lo lắng.” Nàng chỉ là không tin, Tương trắc phi cùng Kỳ gia tiểu thư đích tình nghị có thể thâm hậu đến phân thượng này, để cho nàng làm ra hy sinh lớn như thế.



“Chuyện tra như thế nào?”



“Tương trắc phi khi còn bé quả thật có chuyện rơi xuống nước suýt nữa chết đuối, Lục thế tử phi cùng Tương trắc phi từ nhỏ đã gần gũi, tình như tỷ muội, người hai nhà qua lại nhiều lần, nếu nói là Lục thế tử phi đã cứu Tương trắc phi, cũng không phải không thể nào.”...