Tương Quý Phi Truyện
Chương 29 : Thái tử tán tỉnh
Ngày đăng: 22:00 21/04/20
Tương Như Nhân tay để trên giá bỗng nhiên căng thẳng, năm ngón tay mảnh khảnh bóp chặt giá gỗ màu rám nắng, móng tay tái nhợt. Ánh mắt nhìn qua nét mặt Tô Khiêm Dương, trên mặt của hắn còn mang theo ý hỏi, nhưng câu nói kia suýt nữa làm tâm nàng có chút run.
Rất nhanh, Tương Như Nhân buông lỏng tay, đưa về phía sau nắm chặt góc áo khắc chế nó run, hướng về phía Tô Khiêm Dương mỉm cười, Tương Như Nhân nỗ lực ổn định tâm tình trong lòng, “Điện hạ nói đùa, thiếp làm sao biết được tam hoàng tử thích dạng nữ tử gì.”
Tô Khiêm Dương dường như là không phát hiện ra điểm không thích hợp của nàng, trên mặt lộ vẻ một đại ca nên có đang lo cho chung thân đại sự của đệ đệ thân thiết, “Bản cung còn tưởng rằng đại ca ngươi cùng nhị ca biết một ít, ngay cả bản cung cũng không rõ ràng lắm tam đệ rốt cuộc thích nữ tử bộ dáng gì.”
Nàng và tam hoàng tử vốn là không có gì cả, nàng tại sao lại khẩn trương, Tương Như Nhân yên lặng nói cho bản thân, chuyện đêm trước ngày xuất ở Tạ Thủy các cũng không thể có người biết, trong cung ở cửa hoa viên cũng chỉ là một màn kia, cho nên thái tử điện hạ hỏi như vậy, bất quá là bởi vì quan hệ của tam hoàng tử cùng Tương gia.
Tương Như Nhân đi tới ngồi xuống tháp, ôn nhu đề xuất, “Điện hạ muốn biết, không bằng trực tiếp đi hỏi tam hoàng tử.”
Tô Khiêm Dương kéo nàng ngồi xuống, nhíu mi, “Thế nào mà tay lạnh như vậy?” Lập tức đem ấm lô một bên đặt vào trong ngực của nàng, thuận thế ôm lấy nàng, “Tam đệ hắn cùng với bản cung tuổi tác kém nhiều, từ nhỏ cùng bản cung không thân, chuyện như vậy do bản cung đi hỏi, sợ là đường đột.”
Nghe như thế, hoàng gia mấy huynh đệ thật ra là biểu hiện huynh hữu đệ cung, đại ca quan tâm hôn sự bọn đệ đệ cũng là chuyện đương nhiên, đây cũng là một điểm hoàng đế giáo dưỡng thành công, làm huynh trưởng phải quan tâm nhiều hơn, bảo vệ bọn đệ đệ, làm đệ đệ phải biết giúp đỡ ca ca, nâng đỡ ca ca.
Tương Như Nhân ôm ấm lô nghiêng người, xảo diệu đổi đề tài về tam hoàng tử, “Điện hạ quang cố quan tâm tam hoàng tử, còn thất công chúa hôn sự thì sao, ngài liền không quan tâm?”
Tô Khiêm Dương nở nụ cười, nhắc tới muội muội thân sinh, Tô Khiêm Dương đáy mắt thêm chút cưng chiều, “Nha đầu kia còn chưa tới phiên bản cung quan tâm.”
Tương Như Nhân đối với thất công chúa chính là khắc sâu ấn tượng, nếu không phải nàng ta bày chuyện, Kỳ gia tiểu thư theo ồn ào, nàng cũng sẽ không phải cùng thái tử phi ưng thuận lời hứa như vậy, tuy rằng chuyện này từ trên căn bản không phải là lỗi của thất công chúa, nhưng Tương Như Nhân đối hoàng gia công chúa tính tình được dung túng vẫn có chút không thích, hôm nay chọn ra phò mã, có người nào thật vui vẻ.
“Hôm nay trong triều thanh niên tài tuấn nhiều như vậy, hoàng thượng cùng hoàng hậu nhất định có thể vì thất công chúa tìm được giai tế.” Tương Như Nhân ôm ấm lô không được tự nhiên siết một cái, lại dán gần hơn vào người phía sau, dứt khoát dựa vào luôn, để hắn không nhìn thấy nét mặt mình.
Nhận thấy được nàng mờ ám, Tô Khiêm Dương đưa tay vén lên một lọn tóc dài sau mang nàng, “Ngươi trốn cái gì?”
Hơi nóng thổi lất phất ở sau tai, Tương Như Nhân nhột tránh né một chút, thanh âm đều xinh đẹp vài phần, “Thiếp nào có trốn.” Nhìn lướt qua gò má Tương Như Nhân đều đã ửng đỏ, lan đến sau tai, trên da thịt trắng noãn lộ ra e thẹn khiến người mơ màng.
Tô Khiêm Dương càng ghé vào cạnh tai nàng nói, Tương Như Nhân lại càng không được tự nhiên, ôm ấm lô muốn rời khỏi tháp ngồi, Tô Khiêm Dương nhanh hơn trực tiếp ôm lấy hông của nàng, cười khẽ, “Còn nói không trốn.”
Tương Như Nhân đi vào mắt lạnh nhìn nam nhân đang giận dữ đứng ở trước bàn đọc sách “Yên lặng một chút? Ngươi nghĩ thế nào là yên lặng một chút?”
Tương Cảnh Trí quay đầu lại thấy là nàng, trên nét mặt tức giận hiện lên tia kinh ngạc, “Nhân Nhân, tại sao là ngươi? “
“Tại sao không thể là ta, ngươi nghĩ thế nào là yên lặng một chút, nếu không cho ngươi trực tiếp đi tổ phụ yên lặng một chút được không, để tổ phụ cũng nghe một chút xem tôn tử tốt mà Tương gia chúng ta nuôi ra thế nào lại muốn tự đem một nhà chắp tay đưa cho người khác.” Tương Như Nhân trực tiếp đi tới trước mặt hắn, nhìn trên bàn để bừa bộn sách, hừ cười nói.
“Đại ca đã đáp ứng ngươi không cùng nàng liên lạc, ngươi thế nào còn nói cái này.” Giọng Tương Cảnh Trí có chút không kiên nhẫn, hắn nên làm cũng làm xong rồi, còn muốn hắn phải thế nào.
“Không cùng nàng liên hệ nhưng ngươi có thể đối xử với đại tẩu như vậy? Không cùng nàng liên lạc thì ngươi có thể tùy hứng mình, bản thân muốn thế nào thì được thế đó? Ngươi để phụ thân và mẫu thân thế nào đối mặt Vương gia, con dâu Tương gia ta mong chờ đi cầu cưới về, hiện tại đang phải ở Tương gia chịu ủy khuất đây.” Tương Như Nhân không chút khách khí chỉ trích nói, “Thế nào, ngươi còn ủy khuất, nghĩ là ta ép ngươi, khắp thiên hạ cũng không để cho Tương Cảnh Trí ngươi như ý nguyện, trong đầu nghĩ rất bất công đúng không? “
Tương Cảnh Trí nhượng bộ từng bước, “Nhân Nhân, ngươi cần gì gây sự như thế, ta, thật sự là không có cách nào trái lương tâm đi làm như vậy.” Coi như là thành thân, hắn cũng không có cách nào đem cảm tình chuyển hoán.
“Đối đại tẩu tốt cũng là trái lương tâm? Đại ca, ngươi lời này là muốn người cười chết sao.” Chính là giả bộ cũng không muốn giả bộ, nàng thế nào lại không nghĩ tới, Kỳ Tố Như ba chữ đối đại ca có thể sản sinh lực ảnh hưởng lớn như vậy.
Tương Như Nhân liếc mắt qua quyển sách, trong đó một bản có chút quen mắt, cầm lên mở ra nhìn, mặt trên còn viết chữ của Kỳ Tố Như, đây chính là thi tập Kỳ Tố Như viết tay, Tương Như Nhân cười ha ha, “Thấy vật nhớ người, đại ca, ngươi có phải nghĩ ta không có biện pháp nào đụng đến vị kia trong Lục vương phủ hay không?”
Tương Cảnh Trí trong mắt có tia hoảng loạn, hấp tấp nói, “Ngươi muốn làm gì? “
“Ta đã có biện pháp cầu thái tử giúp một tay chuyện Kỳ gia, để Hoàng hậu nương nương bỏ qua chuyện cũ, cũng như vậy ta sẽ có biện pháp để Kỳ gia không được yên, càng có biện pháp để vị nào đó trong Lục vương phủ không được tốt, đại ca, ngươi tin không?” Tương Như Nhân siết chặt thi tập trong tay, với người đối diện có thể mềm lòng nhưng không có nfhĩa nàng cũng phải nương tay đối với người trong lòng đại ca.
Tương Cảnh Trí gắt gao nhìn chằm chằm nàng, nửa ngày, thua trận, thỏa hiệp nói, “Ngươi muốn ta làm như thế nào? “
Tương Như Nhân không biết nên cao hứng hay là nên bi ai, trái lại đem Kỳ Tố Như ra uy hiếp đại ca lại vẫn hiệu quả như thế, “Hảo hảo đối xử với đại tẩu, dụng tâm đối với nàng, chớ cô phụ nàng, chuyện của ngươi thì chỉ nên mình ngươi chịu trong lòng, đại tẩu không có trách nhiệm cùng nghĩa vụ thay ngươi đi gánh chịu hậu quả để lại, Tương gia chúng ta không thể cô phụ nàng, ngươi nhất định cũng không thể.”
Tương Cảnh Trí bàn tay nắm chặt thành quyền, hai huynh muội cứ như vậy nhìn nhau, “Được, ta đáp ứng ngươi.”..