Tương Quý Phi Truyện

Chương 75 : Đột nhiên hỗn chiến

Ngày đăng: 22:01 21/04/20


Tương lão gia lần đầu tiên thấy hai ngoại tôn nên tất nhiên rất thích thú. Bọn Bình Ninh miệng cũng ngọt, quấn quýt một hồi đều khiến mấy trưởng bối thật cao hứng.



Tương Như Nhân để lại bọn họ, đi qua viện Tương lão gia tử.



So với Tương phủ đang náo nhiệt, viện Tương lão gia tử vô cùng an tĩnh. Tương Như Nhân đi vào trong nhà, Tương lão gia tử đang đứng trước bàn viết chữ.



“Tổ phụ” Tương Như Nhân bước tới. Tương lão gia tử đặt bút xuống, ngẩng đầu nhìn nàng “Đến đây!”



Tương Như Nhân bước lên đỡ hắn đi tới tháp mềm, Tương lão gia tử ngồi xuống. Tương Như Nhân lại nhấc quải trượng từ phía bàn đến bên cạnh, sai người dâng trà rồi ngồi xuống đối diện. Nhìn theo tầm mắt Tương lão gia tử hướng ra ngoài cửa sổ, nàng cười nói “Năm nay tuyết ngừng chậm hơn chút” Bên ngoài lúc này vẫn là một mảng trắng xóa, trên trời thi thoảng còn lất phất tuyết rơi.



“Vào đầu năm sẽ dâng tấu xin từ quan” Tương lão gia tử nhấc chung trà, giọng nói thoải mái “Già rồi, đi không nổi nữa”



Bắt đầu từ năm kia, chân của Tương lão gia tử không được khỏe, đi phải dùng quải trượng. Vào triều đối với hắn, đứng lâu cũng là khổ cực. Có điều hoàng thượng không chịu thả người nên lại nhịn thêm hai năm.



Tương Như Nhân cầm ấm trà rót thêm cho hắn một chén. Tương lão gia tử nhìn nàng “Hai đứa nhỏ đâu?”



“Ở phía trước bồi phụ thân và mẫu thân a”



Trên mặt Tương lão gia tử thêm ý cười “Có hai hài tử này, tương lai vào cung, cuộc sống cũng không gian nan” Tương Như Nhân cười cười, hiện tại cuộc sống này, nàng cũng không thấy khó khăn gì. Con người chỉ cần không suy nghĩ quá nhiều, không ham muốn quá nhiều, sẽ sống tự tại hơn.



Chất nữ dưỡng đến lớn phải đi phủ thái tử. Tương Như Nhân là người Tương lão gia tử bồi dưỡng bên người mà hắn hài lòng nhất cả đời này. Tính tình của nàng so với hai ca ca đều trầm ổn hơn. Nàng như vậy, Tương lão gia tử nghĩ cũng thấy an tâm.



“Đầu tháng chín, thái tử mang theo ngươi đi tuần”



Tương Như Nhân ngẩn ra, tổ phụ làm sao cũng biết chuyện này?
Trong hoa viên nhất thời ồn ào, cảnh tượng kinh hoàng kia khiến mọi người hoảng hốt. Trong đó có người nhận ra, kêu lên tên của phụ nhân kia. Đây cũng là gia quyến của quan viên hôm nay đến đây dự tiệc.



Thái tử tức khắc che cho thái tử phi lui về sau, để nàng bảo vệ tốt hài tử. Trầm mặt nhìn những người đang thất kinh, hô lớn “Mọi người im lặng, đứng yên tại chỗ” Mọi người tức khắc đứng im, nơm nớp lo sợ nhìn xung quanh, rốt cuộc là ai ra tay giết người?



Đúng lúc này, trên đầu tường quanh sân tiền viện xuất hiện mấy hắc y nhân nhảy xuống tiến vào trong, xông thẳng về phía thái tử. Tình thế tức khắc lăn lộn rối loạn, kẻ khóc người gào xô đẩy tháo chạy. Có người ở phía sau bị hắc y nhân một đao thí mạng, ngã xuống vũng máu, ở dưới còn có vài người bị thương nằm ngổn ngang.



Trên mặt ai cũng đều là kinh hoảng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Một nhóm hộ vệ chạy vào bảo vệ thái tử phi cùng mọi người, một nhóm đánh nhau với bọn hắc y nhân.



Tương Như Nhân cũng bị cảnh tượng này dọa sợ. Tử Yên và Thanh Thu che chắn phía trước nàng “Tiểu thư lui về sau đi!”



Tương Như Nhân kéo Thanh Thu, hấp tấp nói “Nhanh, chạy về Linh Lung các dặn Tôn ma ma không cần đưa bọn Bình Ninh ra đây, đem bọn họ giấu đi”



Dứt lời thì có hộ vệ chạy qua đưa nàng đến chỗ thái tử, thái tử phi. Thái tử liếc mắt nhìn nàng, thấy nàng bình yên vô sự thì nhận lấy kiếm từ tay thị vệ.



Hắc y nhân trước mắt đã bị chế trụ một nửa, bọn còn lại trực tiếp hướng về phía mấy nữ quyến đến dự tiệc ra tay. Lần thứ hai những tiếng thét chói tai nổi lên. Hộ vệ căn bản không ngăn nổi mọi người chạy loạn, thừa lúc đó bọn hắc y nhân hướng về phía hành lang.



Chờ lúc bọn hắn phát hiện thì đã không còn kịp. Từ chỗ gấp khúc của hành lang đi ra là thái tôn. Trong tay hắn còn dắt theo hai quận chúa cùng Nhị điện hạ, phía sau chỉ có một ma ma. Thấy hắc y nhân xông đến, Tô Ngạn Tuần theo bản năng ôm lấy hai muội muội cùng đệ đệ, bảo vệ bọn họ ở sau lưng. Thái tử phi nhìn thấy tình huống này, kinh hô một tiếng Tuần nhi, ngã về sau bất tỉnh.



Tương Như Nhân vội đỡ nàng, bảo vệ hài tử trong lòng thái tử phi. Tầm mắt mọi người đều đổ về phía hành lang, cơ hồ bi kịch này là tránh không khỏi.



Ma ma hầu hạ mấy quận chúa đã sớm bị hù dọa. Thái tử cùng hộ vệ gấp rút đuổi theo ngăn cản nhưng vẫn chậm một bước. Tô Ngạn Tuần ôm chặt bọn đệ đệ muội muội. Ngay lúc hắn nghĩ mình chết chắc rồi thì có một thân ảnh nhào đến bảo vệ bọn họ ngã xuống tránh thoát trên mặt đất.



Tiếp đó Tô Ngạn Tuần ngửi thấy mùi son phấn hòa cùng mùi máu tươi, quay lại nhìn thì thấy Hứa lương nhân thần sắc thống khổ, vẻ mặt tái nhợt...