Tương Quý Phi Truyện

Chương 86 : Đông Thi bắt chước

Ngày đăng: 22:01 21/04/20


Bình Ninh lần này xem như bị giáo huấn khóc sướt mướt. Tương Như Nhân lại an ủi. Cuối cùng là đem lòng muốn học cưỡi ngựa này dẹp đi. Này là cảm thấy lời mẫu phi nói đều rất đúng.



Dỗ Bình Ninh ngủ xong, vẫn đang là buổi chiều. Tương Như Nhân tưởng hoàng thượng đưa Bình Ninh về xong sẽ đi. Nhưng không ngờ hắn cũng dựa vào giường kia nhắm mắt nghỉ ngơi.



Tương Như Nhân nhận lấy chăn từ trong tay Thanh Đông, mở ra đắp lên cho hắn. Vừa mới phủ lên người, Tô Khiêm Dương liền đã mở mắt. Tương Như Nhân thuận thế ngồi xuống “Hoàng thượng nếu mệt thì ngủ một chút đi. Đến canh giờ thần thiếp sẽ gọi ngài.”



Tô Khiêm Dương để nàng cũng dựa vào, thấy nàng nhíu mày, cười khẽ “Thế nào, còn lo lắng chuyện Bình Ninh sao?” Tương Như Nhân gật đầu, cũng không phủ nhận “Cũng không có gì. Nếu nàng lại như thế thì kiên trì giáo huấn để nàng tỉnh ngộ.” Nhưng có một số việc, chờ hối hận rồi quay đầu thì không còn là như ban đầu.



Tô Khiêm Dương ôm lấy Tương Như Nhân “Nàng thông mình, lần sau gặp chuyện như vậy sẽ biết cân nhắc mà làm.”



Đối với việc dạy dỗ đứa nhỏ, không thể luôn ngăn cấm không cho nàng đi làm, như thế càng khiến bọn họ muốn ngược lại. Ngươi buông tay để nàng làm, gặp chuyện rồi tự nhiên sẽ ghi nhớ. Lần sau lặp lại chuyện tương tự, nàng sẽ ngẫm lại trước xem có nên làm hay không.



Tương Như Nhân cũng biết đứa nhỏ luôn phải lớn lên, phải va chạm mọi thứ. Hồi còn nhỏ không từng vấp ngã không có bài học, lớn lên sẽ có thiệt thòi “Quá kiêu căng cũng không tốt.”



Tô Khiêm Dương nhéo nhéo tay nàng “Có cái gì không tốt? Lấy được công chúa hoàng gia là phúc phận của bọn họ.”



Từng người làm phụ thân đều cảm thấy khuê nữ của mình là tốt nhất, người đứng đầu thiên hạ này cũng không ngoại lệ. Ở trong mắt Tô Khiêm Dương, ai lấy được mấy nữ nhi của hắn đều là đỉnh đại phúc khí, ai dám ghét bỏ?”



Tương Như Nhân trừng mắt liếc hắn một cái “Vâng, chính là có phụ hoàng như ngài làm chỗ dựa nên đến lời của thần thiếp nàng cũng không nghe.” Nàng cũng coi như đã nhìn ra, này nấy công chúa kiêu căng như vậy cũng không phải vô lý a. Tiên hoàng đối với các nàng đều cực kì sủng ái. Trong hoàng cung muốn xái gì có cái đó, mặc dù là đã gả cho người nhưng cũng phải dựa theo ý của các nàng.



Tô Khiêm Dương không thể phủ nhận “Chiều chuộng nữ nhi một chút có gì không tốt. “



Tương Như Nhân nói chuyện với hắn không thông, hừ một tiếng quay mặt đi. Phía sau lưng truyền đến tiếng cười của Tô Khiêm Dương “Nhìn bộ dáng này, xem ra Bình Ninh khá là giống nàng.”




Trên bàn bày mấy đĩa điểm tâm tinh xào. Tô Khiêm Dương quả thật bận thoáng cái buổi trưa, có chút đói bụng, cầm đũa lên ăn vài miếng.



Triệu Nhị thấy hắn thích, ý cười trên mặt càng sâu, cầm lấy cái đĩa trước mặt đẩy qua “Hoàng thượng nếm thử cái này.” Tô Khiêm Dương gắp miếng bánh mềm mại này, để vào trong miệng, gật gật đầu “Không tệ.”



Hoàng thượng nếu thích, thần thiếp sẽ thường mang qua đây. Viện nhi cũng thích mấy thứ này. Sáng nay còn nói muốn cùng phụ hoàng ăn.” Triệu Nhị cười đoan trang. Mấy cái đĩa gì đó, nàng đối với hoàng thượng có hiểu biết, ăn nhiều như vậy đủ để thấy là hoàng thượng thích.



Lửng dạ, Tô Khiêm Dương buông đũa “Nàng cung vụ bận rộn, không cần thường đưa qua. Nếu trẫn muốn ăn sẽ đi qua.”



Có mấy lời này, Triệu Nhị gật đầu, để người thu dọn lại “Hoàng thượng còn bận, thần thiếp cáo lui trước.” Đi ra khỏi Thừa Kiền cung, ý cười trên mặt giảm vài phần, ngược lại trong mắt thêm chút đắc ý.



Mấy chuyện này, hoàng thượng thích, nàng cũng làm được. So với Chiêu Dương cung càng là danh chính ngôn thuận, cúi đầu phân phó “Mấy thứ này không tệ, làm lại một út, buổi tối có thể hoàng thượng đến ăn.”



Đêm đó, hoàng thượng quả thật đi Cảnh Nhân cung, thật nhiều ngày không gặp Lệ Viện.



Có điều không quá hai ngày sau, không biết nơi nào đã truyền ra lời nói trong cung bào có đồ ăn ngon, hoàng thượng sẽ đến cung đó.



Vị ấy ở Chiêu Dương cung vì sao được sủng ái. Nguyên nhân là vì trong cung nàng có cung nữ tay nghề làm điểm tâm rất tốt. Còn không, bên phía hoàng hạu nương nương thêm hai người như vậy, hoàng thượng liền lưu lại đó mấy buổi liền.



Vì thế, liền có một màn bắt chước bừa này.



Tương Như Nhân mới đầu còn không biết. Mãi đến luca hoàng thượng nối giận với Trịnh tần ở Cảnh Du cung, đến mức phạt cấm túc nàng mới hay chuyện. Không biết từ khi nữ nhân hậu cung nghĩ đến dùng ăn để lung lạc đế tâm, khiến hoàng thượng đến cung mình nhiều hơn.