Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Chương 1418 : Tức mặc nhất chết (7)
Ngày đăng: 10:38 18/04/20
Editor: Tường An
“Trịnh Nhiên, đám hỗn đản các ngươi phản bội giao nhân tộc! Dám trợ giúp nhân loại hãm hại ta, giao nhân tộc sẽ không tha cho ngươi, các ngươi làm bạn với nhân loại, không xứng làm giao nhân!”
Tức Mặc Nhất điên cuồng gào rống khàn cả giọng.
“Phản bội?” Mộ Như Nguyệt cười châm chọc, “Tức Mặc gia các ngươi có tư cách nói lời này sao? Muốn nói phản bội, đại khái cũng chỉ có các ngươi mới làm được.”
“Ha ha!” Tức Mặc Nhất cười phá lên, “Nhân loại, ngươi dám nói Tức Mặc gia chúng ta phản bội? Tức Mặc gia trước nay đều trọng tình trọng nghĩa! Gia chủ còn vì cứu tộc trưởng tiền nhiệm mà bị trọng thương! Ngươi dám bôi nhọ gia tộc trọng tình nghĩa như vậy, giao nhân tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Mộ Như Nguyệt cười lạnh, cũng không nói thêm gì nữa, đang muốn nói Vô Vong giải quyết Tức Mặc Nhất, sau lưng đột nhiên có một đạo lam quang bắn tới, xuyên qua thân thể nàng…
“Tiểu Nguyệt!”
Vô Vong vừa quay đầu liền nhìn thấy cảnh tượng kia, con ngươi co rụt lại, trái tim đau đớn như bị cào xé…
“Ha ha ha ha!”
Tức Mặc Nhất cười điên cuồng, tiếng cười vâng vọng khắp di tích.
“Nơi này là di tích tổ tiên Y gia, cũng là tổ tiên giao nhân tộc, ngươi ở đây tổn thương giao nhân, tổ tiên cũng không nhìn được, nhân loại, ta đã nói rồi, đối địch với giao nhân tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không có kêt cục tốt!”
Mà hôm nay chính là ngày chết của nàng…
Trịnh Thiên Thiên vội vàng bụm chặt miệng, nhìn Mộ Như Nguyệt bị lam quang xuyên thủng, nước mắt chảy xuống, thân thể khẽ run rẩy.
“Sao… sao có thể…”
Rõ ràng thắng lợi ở ngay trước mắt, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Chẳng lẽ tổ tiên giao nhân tộc không biết phân biệt thị phi sao?
Người sai là Tức Mặc Nhất, vì sao lại giết nàng…
“Tiểu Nguyệt!!!”
Vô Vong điên cuồng vọt về phía Mộ Như Nguyệt, hai mắt đỏ như máu, nếu… nếu nàng xảy ra chuyện gì, hắn nhất định sẽ hủy diệt toàn bộ giao nhân tộc.
Khiến tất cả giao nhân chôn cùng nàng!
Khiến tất cả giao nhân chôn cùng nàng!
Lam quang chậm rãi tiêu tán…
Gió nhẹ thổi qua, tóc đen bay múa…
Vô Vong dừng chân, nhìn chằm chằm Mộ Như Nguyệt, giờ khắc này, trong lòng hắn tràn ngập sợ hãi, sợ nàng sẽ biến mất trước mặt hắn…
“Không chết?”
Nụ cười trên mặt Tức Mặc Nhất cứng ngắc, sau khi bị công kích, nàng thế nhưng còn chưa chết…
Nhưng không đợi hắn kịp hồi phục tinh thần, trên người Mộ Như Nguyệt lần nữa tỏa ra lam quang, một thân ảnh tuyệt sắc từ trong lam quang đi ra…
Đó là một nam nhân tuấn mỹ, ngũ quan tinh xảo lóa mắt, mái tóc màu thủy lam mềm mại như tơ lụa dài xuống tới chân.
Ánh mắt Trịnh Thiên Thiên tràn ngập kinh diễm, không thể dời mắt khỏi người nam nhân…
Tuy nói giao nhân đều tuấn mỹ, nhưng tuấn mỹ đến mức này thì cực kỳ hiếm thấy, đặc biệt là một thân khí chất cao quý của nam nhân, phảng phất như có thể thu phục mọi người…
“Không! Không có khả năng!”
Tức Mặc Nhất trừng mắt, không dám tin nhìn nam nhân tóc xanh trước mắt, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi.
“Tại sao, tại sao hắn lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn đi cùng nhân loại, tuyệt đối không có khả năng!”