Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Chương 1492 : Huyết nhi (7)
Ngày đăng: 10:39 18/04/20
Editor: Tường An
Huống chi, tiểu nha đầu này không rành thế sự, rất dễ lừa bịp, chỉ cần mình nói mấy câu, nàng sẽ lập tức ngoan ngoãn giao vòng ngọc cho mình...
"Ngươi muốn tiểu huyết huyết?" Huyết Nhi ngước đôi mắt sáng ngời, thanh âm non nớt, "Nhưng mà, ca ca nói tiểu huyết huyết là bùa hộ mệnh của ta, không thể giao cho bất cứ ai."
"Tiểu huyết huyết?"
Thanh niên kia hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười nhìn Huyết Nhi: "Tiểu cô nương, ca ca ngươi lừa ngươi đó, một cái vòng ngọc mà thôi, sao có thể là bùa hộ mệnh gì chứ? Ca ca ngươi cũng thật là, sao lại lừa gạt muội muội mình như vậy? Lần sau nếu ta gặp được ca ca ngươi, nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn, sao lại nỡ lừa gạt một muội muội đáng yêu như vậy? Bây giờ ngươi cứ đưa vòng ngọc cho ta trước, ta sẽ phái ngươi đi tìm người thân của ngươi..."
Nụ cười hồn nhiên trên gương mặt non nớt từ từ biến mất.
Huyết Nhi cúi đầu nhìn bàn tay thanh niên kia vươn tới trước mặt mình, chậm rãi đưa bàn tay nhỏ bé của mình về phía tay hắn...
Giờ khắc này, mấy người qua đường bất giác dừng chân, ánh mắt tiếc hận nhìn Huyết Nhi.
Bọn họ cho rằng, tiểu cô nương không rành thế sự này hiển nhiên đã bị thanh niên kia lừa bịp, có điều, gia tộc của thanh niên kia ở thành Lạc Nhật cũng được xem là ác bá, cho nên căn bản không ai dám lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng lúc mọi người ở đây đều cho rằng Huyết Nhi sẽ giao vòng ngọc cho thanh niên kia, trong tay nàng bỗng nhiên xuất hiện một thanh chủy thủ, hung hăng đâm xuống bàn tay thanh niên kia.
"Dám bảo Hoàng Nhi ca ca nói bậy này!"
"Dám vọng tưởng giáo huấn ca ca ta này!"
"Ngoại trừ ta, không ai được khi dễ ca ca!"
Thanh niên kia nhất thời không phản ứng kịp, bàn tay máu me be bét, la hét tê tâm liệt phế...
Mọi người đều ngây ngẩn, không thể tin nổi nữ oa nhi ngây thơ đáng yêu vừa rồi nháy mắt đã hóa thành ma thần, không chút mềm lòng...
Tựa như đối với nàng mà nói, đả thương người chẳng qua là chuyện rất bình thường...
Tựa như đối với nàng mà nói, đả thương người chẳng qua là chuyện rất bình thường...
"Ngươi... ngươi..."
Thanh niên lui về phía sau vài bước, che bàn tay đầy máu lại, run rẩy chỉ vào Huyết Nhi, ác độc nói: "Người tới, lên cho ta, bắt tiểu nha đầu này lại, chém đứt tay nàng! Nha đầu thúi, ngươi dám đả thương ta, ta khiến ngươi không được chết tử tế!"
Mấy người phía sau hắn lập tức tiến lên, vây quanh Huyết Nhi...
Huyết Nhi nhìn mấy người xung quanh, đôi mắt to không còn vẻ ngây thơ hồn nhiên nữa, thay vào đó là ánh mắt hung ác như sói...
Giờ khắc này, mọi người còn chưa kịp hồi phục tinh thần từ biến cố vừa rồi, cũng chưa kịp nhìn rõ vòng ngọc trên cánh tay Huyết Nhi tỏa ra hồng quang lóa mắt, yêu dị...
---------------
Cách đó không xa, nam nhân chợt dừng bước, áo bào tím nhẹ bay, mặt nạ bạc che kín dung nhan, chỉ lộ ra đôi mắt tím tà khí nghiêm nghị, khiến người ta bất giác trầm mê, không thể tự kiềm chế...
"Vương."
Bạch y nam tử đứng sau lưng Dạ Vô Trần quét mắt về phía đám người vây quanh Huyết Nhi, khẽ cau mày nói: "Tiểu cô nương này cũng không đơn giản, đặc biệt là vòng ngọc trên tay nàng... không phải là vật phàm."