Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 544 : Tiểu thụ mỹ thiếu niên Mặc Khê (2)

Ngày đăng: 10:29 18/04/20


Nhưng mà nơi này là Vô giới!



Nàng mới đến, không quen biết bất kì ai, thiếu niên này có lý do gì mà tiếp cận nàng? Cho nên, nàng mới không hoài nghi có phải hắn ngụy trang thành bộ dáng như thế hay không...



"Ngươi tên gì?"



Mộ Như Nguyệt xoay người nhìn thiếu niên trước mắt, băng hàn trong mắt dần dần hòa tan.



Thiếu niên nhấp nhấp môi, sợ hãi nói: "Mặc Khê."



Mặc Khê?



Mộ Như Nguyệt nhíu mày, hắn chắc hẳn không phải người của tứ đại gia tộc.



"Bên ngoài có rất nhiều người xấu, ngươi có muốn đi theo ta hay không?" Mộ Như Nguyệt ngước mắt nhìn thiếu niên, nghiêm túc hỏi.



Thiếu niên chớp chớp mắt, lông mi khẽ nâng lên, vì thế thân ảnh nữ tử thanh lệ in ảnh ngược trong đôi mắt đen thanh triệt như nước kia.



Từ khi bị gia gia ném ra ngoài, hắn đã gặp rất nhiều người, trong mắt những người đó là tham dục vô tận, nhưng đôi mắt nàng lại thanh tịnh như nước, sạch sẽ không một chút tạp chất.



"Được, ta đi theo ngươi, bất quá ngươi còn chưa nói cho ta biết tên của ngươi."
"Được, ta đi theo ngươi, bất quá ngươi còn chưa nói cho ta biết tên của ngươi."



Mộ Như Nguyệt cong môi cười: "Mộ Như Nguyệt."



"Mộ Như Nguyệt? Vậy sau này ta có thể gọi ngươi là Như Nguyệt không?" Thiếu niên cười nói.



Nụ cười này của hắn như vạn hoa đua nở, Mộ Như Nguyệt tựa như nhìn thấy bầu trời quang đãng, ánh mặt trời ấm áp trong nụ cười sáng lạn kia.



"Tốt."



Mộ Như Nguyệt hơi ngước mắt nhìn Mặc Khê, bất giác nở nụ cười....



Nàng vốn muốn tìm cách kiếm tiền, không ngờ nửa đường lại nhặt được một tiểu thụ mỹ thiếu niên về, bất quá nàng càng để ý thân phận mỹ thiếu niên này hơn.



"Dịch Thiếu Thần, ngươi có biết nơi này có gia tộc nào họ Mặc không?" Mộ Như Nguyệt nhíu mày nhìn dung nhan ôn nhuận như ngọc của nam nhân, trầm giọng hỏi.



"Mặc? Ngươi hỏi thăm cái này làm gì?" Dịch Thiếu Thần hơi ngưng mắt, vẻ mặt mỉm cười nhưng ánh mắt lại rất lạnh lẽo.



Hắn rõ ràng nhìn ngươi, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện trong mắt hắn không hề có ảnh ngược của ngươi....




Mộ Như Nguyệt cười nhạt nói: "Ngươi chỉ cần nói ngươi có biết hay không là đủ rồi."



Ánh mắt Dịch Thiếu Thần trầm xuống, thu quạt xếp lại, đột nhiên nở nụ cười, ý cười lại không đạt tới đáy mắt: "Thiếu niên ngươi nhặt về có phải họ Mặc không?"



"Không sai." Mộ Như Nguyệt không phủ nhận, ngược lại thoải mái hào phóng thừa nhận.



"Theo bổn vương biết, nơi này quả thật có một gia tộc họ Mặc, nhưng hiển nhiên hắn không phải, họ Mặc kia không phải người mà là một gia tộc ma thú, thực lực đứng trên tứ đại gia tộc."



Ma thú?



Mộ Như Nguyệt nhướng mày, trên người Mặc Khê cũng không có hơi thở ma thú, hắn hẳn là không thuộc về cái gia tộc ma thú kia...



"Trừ cái này ra?"



Dịch Thiếu Thần trầm ngâm nửa ngày, khẽ lắc đầu: "Bổn vương chỉ biết một Mặc gia đó thôi, nhưng không bao gồm một số gia tộc võ giả tương đối nhỏ yếu."



"Ta biết rồi."



Mộ Như Nguyệt không nói thêm gì nữa, nhưng nàng tin tưởng, thân phận Mặc Khê không đơn giản như thế. Chỉ dựa vào tính cách không rành thế sự của hắn, nhất định sẽ không phải đến từ một gia tộc nhỏ...



"Mộ cô nương, qua mấy ngày nữa là tiệc ngắm hoa trong hoàng cung, không biết cô nương có rãnh cùng tham gia với bổn vương không?" đáy mắt Dịch Thiếu Thần xẹt qua một tia sáng, cười ôn nhuận nói, "Lúc đó, Âu Dương gia cũng phái người đến dự."



Âu Dương gia?



Ánh mắt Mộ Như Nguyệt chợt lóe, im lặng nở nụ cười.