Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 956 : Đi hạ gia (6)

Ngày đăng: 10:33 18/04/20


"Đúng vậy!" Hạ Minh mỉm cười nói, "Ta nhất định phải cưới nàng!"



"Vì sao!" Thân thể Hạ Lộ Lộ run lên, "Mẹ ta có điểm nào không tốt, tại sao ngươi muốn vứt bỏ mẹ ta mà cưới nữ nhân này? Cha, chẳng lẽ nàng còn quan trọng hơn mẹ con chúng ta sao?"



Xôn xao!



Đám người nghị luận ầm ĩ, các phóng viên tập trung hết về phía đôi tân nhân, đèn flash chớp nháy không ngừng.



Thì ra nữ tử tuyệt mỹ này là tiểu tam! Bọn họ còn tưởng rằng sau khi Hạ Minh ly hôn mới có quan hệ với nữ tử này, không ngờ bọn họ ly hôn là vì nàng.



"Lộ Lộ, ngươi không hiểu", Hạ Minh quay đầu nhìn Vân La, tình thâm như biển nói, "Từ nhiều năm trước, ta đã quen biết nàng và chồng trước của nàng, Mộ Nguyên, lúc đó thế lực Mộ gia còn rất mạnh, nàng lựa chọn vứt bỏ ta mà kết hôn với Mộ Nguyên, trải qua nhiều năm ta đã phát triển Hạ gia được như bây giờ, nhưng vẫn không quên được mối tình đầu! Hiện tại, chồng trước của nàng đã trở thành người thực vật, nàng chỉ là một nữ nhân, cuộc sống thật không dễ dàng. Cho nên nàng tìm đến ta, muốn ở bên ta, ta vốn băn khoăn vợ mình, không muốn đáp ứng nàng, nhưng có một đêm ta say rượu, xảy ra quan hệ với nàng, trong bụng nàng đã có con của ta, ta không thể không chịu trách nhiệm với nàng..."



Giờ phút này, mọi người không bình tĩnh được nữa, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía Vân La.


Hạ Minh cười cười, kề sát vào tai Vân La, nhỏ giọng nói: "Nếu muốn giữ lại mạng cho chồng ngươi... tốt nhất là phụ họa lời ta nói, thừa nhận ngươi là một kỹ nữ vô sỉ ti tiện!"



Đúng vậy, là hắn cố ý.



Vị đại nhân kia có lệnh, chỉ cần giao con của hai người cho hắn là đủ, còn Vân La, hắn muốn cho nàng thân bại danh liệt...



Đây chính là cái giá nàng phải trả khi năm đó đã lựa chọn Mộ Nguyên!



"Thế nào?" Hạ Minh cười lạnh nói: "Không phải ngươi rất yêu Mộ Nguyên sao? Kêu ngươi thừa nhận chuyện này khó đến vậy sao? Vân La, nếu năm đó ngươi không chọn Mộ Nguyên, những chuyện này đã không xảy ra, cho nên, ngươi muốn hận cũng chỉ có thể hận quyết định của mình lúc trước, chẳng trách được ai..."



Lông mi Vân La khẽ run lên, nhắm mắt lại, thời điểm nàng muốn mở miệng, đột nhiên, một thanh âm truyền đến mang theo tiếng cười nhạt...



"Mẹ ta muốn câu dẫn ngươi? Chỉ sợ, ngươi còn chưa đủ tư cách để nàng đặt vào mắt!"



Dưới ánh nắng sớm, một thân ảnh trắng như tuyết tiến vào, xuất hiện trước mắt Vân La...



Thân thể Vân La chấn động, bụm chặt môi mình, vẻ mặt không dám tin nhìn nữ tử phía trước, hai hàng nước mắt chảy xuống: "Nguyệt Nhi, không phải ngươi đã...."