Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 972 : Trở về (3)

Ngày đăng: 10:34 18/04/20


Mộ Hạo Thiên nhìn không nổi nữa, vừa định mở miệng, lại thấy nữ tử phía trước đã khôi phục tâm tình, đạm mạc xa cách nói: "Đúng là Hồng gia đã sinh ra ta, nhưng chưa từng nuôi ta! Từ cái ngày ta bị đuổi khỏi Hồng gia, một thân một mình sống bên ngoài, đối mặt với xã hội hiểm ác, chưa từng có người Hồng gia nào vươn tay với ta, ta cần gì phải đồng tình với Hồng gia? Hồng Thiên Khải, ngoài chuyện trên người ta chảy huyết mạch Hồng gia ra, Hồng gia đã khi nào làm tròn trách nhiệm với ta chưa? Đối với một gia tộc như thế, ta cần phải có tình nghĩa sao?"



Hồng Thiên Khải giận run người, giơ tay chỉ vào Hồng Anh, nói không ra lời, ánh mắt phẫn nộ, nét mặt dữ tợn quát: "Hồng Anh, đồ vong ân phụ nghĩa, ngươi sẽ hối hận vì hành vi của mình!"



Sắc mặt Mộ Hạo Thiên trầm xuống, lạnh giọng ra lệnh: "Các ngươi còn thất thần làm gì? Đuổi hắn ra ngoài, hơn nữa, đưa Hồng gia vào danh sách đen, vĩnh viễn không kết giao!"



"Vâng, thiếu gia!"



Lập tức có hai hạ nhân của Mộ gia tiến lên xách hai bên Hồng Thiên Khải, hung hăng ném hắn ra ngoài, hung thần ác sát trừng mắt bọn họ.



"Còn không mau cút đi!"



Hồng Thiên Khải căm hận trừng mắt Hồng Anh, nhưng cũng biết không thể gây chuyện ở Mộ gia, cho nên tận lực đè nén lửa giận trong lòng xuống, xám xịt mang theo đám người Hồng gia rời đi...



"Hồng cô nương", Mộ Hạo Thiên xoay người nhìn Hồng Anh, khuôn mặt tuấn mỹ tươi cười ngây ngô, "Yên tâm đi, ngươi là khách quý của Mộ gia, chúng ta nhất định sẽ không để ngươi bị khi dễ, đi thôi, hôn lễ của tỷ tỷ và tỷ phu cũng sắp bắt đầu rồi, không vào sẽ trễ."


"Ta sẽ cho người mang lễ vật lên sau, bây giờ mời các vị ngồi vào vị trí."



Tâm tình Mộ Tranh rất tốt, nét mặt tỏa sáng nói.



Mọi người nhanh chóng ngồi vào vị trí, có điều, vừa ngồi vào bàn tiệc, bọn họ đều ngây ngẩn...



"Đây... đây là tuyết liên trong truyền thuyết sao?"



"Trời ạ, còn có cả nhân sâm vạn năm nữa, Mộ gia cũng quá giàu có đi!"



Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt chấn động nhìn Mộ Tranh...



Nhưng mà, chuyện làm bọn họ chấn động hơn còn ở phía sau...



Trong lúc mọi người kinh ngạc vì hôn lễ long trọng của Mộ gia lần này, đột nhiên mây trời biến sắc, khắp không trung trải đầy mây trắng, sau đó trên tầng mây trắng kia truyền đến một thanh âm non nớt mà khí phách.



"Cuối cùng ta cũng tới kịp, không biết chủ nhân đang ở nơi nào..."



Thanh âm kia dù ngây ngô như của thiếu niên, lại giống như một tiếng sấm đánh vào lòng mọi người.