Tuyệt Sắc Quốc Sư

Chương 4 : Thượng

Ngày đăng: 20:32 21/04/20


Tĩnh Huyền thấy thế kinh hãi, “Ngươi định làm gì?”



Hoàng Phủ Dật áp hắn xuống, hung hăng mà hôn như để thay câu trả lời của mình!



Đầu lưỡi ấm nóng cuốn lấy đầu lưỡi Tĩnh Huyền, trằn trọc hút lấy tân dịch trong miệng hắn.



Không… Bên ngoài còn có người… Hư ư… Điện hạ…



Trong đầu một trận thiên toàn địa chuyển, Tĩnh Huyền vừa mới hoàn hồn được một chút, nay đã lại tiếp tục bị hôn một trận đến trời đất quay cuồng, chỉ có thể không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ say mê…



“Hư ư… “



Hai người quấn quít trao cho nhau những nụ hôn mê đắm, Hoàng Phủ Dật xé rách áo cà sa ngự ban trên người quốc sư, hôn từ đôi môi như cánh hoa xinh đẹp xuống tới cần cổ thon dài, sau đó đi tới hai núm vú mê người!



A A A! Núm vú mẫn cảm đang nằm giữa đôi môi của ái nhân, bị người kia cuồng nhiệt cắn mút, khoái cảm khó có thể thừa nhận làm cho Tĩnh Huyền không nhịn được mà phát ra tiếng thét chói tai!



Biết quốc sư sợ bị người ta phát hiện, nhưng thái tử càng không kiêng nể gì mà vén tiết y của hắn lên, một đường hôn xuống đến hạ phúc của hắn!



“Thối đạo sĩ! Đừng chạy!”



Sư bá kêu to một tiếng làm cho Tĩnh Huyền vì sợ hãi mà tỉnh táo lại!



Không! Đừng! Bên ngoài còn có người mà!



Nghĩ tới chỉ cách mình một tầng sa trướng mỏng là cả đám người sư bá cùng đạo trưởng, Tĩnh Huyền quả thực xấu hổ muốn chết, bắt đầu dùng sức mà giãy giụa.



Nhưng thái tử là mũi tên đã rời dây cung, đâu thèm quản nhiều như vậy, y lúc này như một con dã thú đói khát, trong đầu chỉ thầm nghĩ muốn đem con mồi mỹ vị ngay dưới thân ăn sạch sành sanh, ngay cả một đầu khớp xương cũng không chừa!



Hoàng Phủ Dật nhanh tay nhanh mắt đã đem tiết khố của quốc sư xé bỏ, thấy ngọc hành hồng hồng sáng bóng như ngọc cùng bộ lông thưa thớt ở nơi tư mật kia, nhất thời dục hỏa cháy hừng hực, miệng khô lưỡi khô, lập tức cúi đầu đem thứ xinh đẹp kia mút vào.



Ha ha ha…. Không….




Hô hô….



Một cỗ tinh dịch nóng rực phun lên khuôn mặt tuyệt mỹ của quốc sư, vài giọt còn khéo rơi rớt lên cả đỉnh đầu bóng loáng xinh đẹp của hắn…



Chỉ là nhìn khuôn mặt vừa thánh khiết lại vừa dâm loạn dính đầy dịch thể của mình, thái tử lập tức lại cương lên!



Y cúi đầu, kích động mà liếm lên cái đầu bóng lưỡng tạo thành một hình cung xinh đẹp của quốc sư, dùng ngữ khí thô bạo nói, “Bổn thái tử hôm nay nhất định phải thao chết ngươi, cái tên hòa thượng dâm đãng này!”



Đỉnh đầu bóng lưỡng của Tĩnh Huyền cũng chính là tử huyệt của hắn, trước kia thường bị Dật ca ca liếm cho đến mức liên tục đạt cao trào.



Hôm nay lại bị thái tử liếm, làm cả người hắn mềm nhũn ra, thở hổn hển không ngừng.



Ha ah… Điện hạ… Điện hạ của ta… Liếm ta… Hãy liếm Tĩnh Huyền nữa đi…



A A… Ngứa quá… Cái mông sao lại ngứa đến thế… Ta muốn… Ta muốn…



Tĩnh Huyền bị làn sóng khoái cảm cuốn đi, bất tri bất giác mở rộng bắp đùi, dâm đãng giãy dụa cái mông.



Những trận hoan ái cùng Dật ca ca trước đây đã in đậm vào trong trí nhớ, từ nơi sâu thẳm trong cơ thể lúc này tuôn tràn mãnh liệt, Tĩnh Huyền chỉ biết mình vô cùng khát vọng thứ thô to nóng bỏng kia đi vào, hung hăng đâm loạn để cơn ngứa kia dịu bớt!



Hoàng Phủ Dật mặc dù chưa từng làm chuyện này với ai, nhưng y cũng đã nghiên cứu qua không ít long dương xuân cung đồ, vừa nhìn đã biết yêu tinh dâm đãng này đã động tình, liền tà tà cười, đoạn cầm lấy một chiếc gối kê dưới mông Tĩnh Huyền, khiến cho hai chân hắn mở thật to, lộ ra cúc hoa xinh đẹp ở giữa….



Cúc hoa kia màu sắc lẫn hình dáng đều vô cùng diễm lệ, phát ra ánh sáng dâm mỹ, Hoàng Phủ Dật vừa nhìn, yết hầu đã dâng lên một trận căng thẳng!



Không…. điện hạ! Đừng nhìn!



Tĩnh Huyền cảm nhận được ánh mắt lửa nóng của Thái tử đang nhìn chằm chằm vào cái địa phương mình thấy thẹn thùng nhất kia, toàn thân càng không ngừng run rẩy, ngay cả cúc hoa cũng vì xấu hổ mà khẽ nhúc nhích co rút lại…



Yêu tinh này! Sao nơi nào trên thân thể hắn cũng xinh đẹp một cách chết tiệt thế chứ! Khiến cho người ta nhìn rồi chỉ hận không thể một ngụm nuốt xuống luôn!