Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 174 : Thổ dân Siêu Phàm (1)

Ngày đăng: 05:34 19/04/20


Con bọ cạp lớn màu đen căn bản không kịp ngăn cản, đã bị đâm vào chỗ nối chân cùng thân thể, ‘Ầm!’ một tiếng toàn bộ đều lật nghiêng.



“Đủ nhanh, đủ quỷ dị.” Ở trên khán đài phía đông một số Siêu Phàm cũng vì thế mà than thở, vạn vật thủy ảo diệu dùng ở trên trường thương quả thực quỷ dị khó lường, mà sinh vật luyện kim Siêu Phàm ỷ vào thân thể của mình, ở lúc đối mặt công kích mãnh liệt có lẽ có thể ngạnh kháng. Nhưng loại kỹ xảo quỷ dị này, cho dù là Siêu Phàm kỵ sĩ thật sự cũng sẽ chịu thiệt, sinh vật luyện kim Siêu Phàm ứng đối càng khó, bị Đông Bá Tuyết Ưng dễ dàng đâm vào chỗ yếu hại, quay cuồng hơn mười thước mới dừng lại.



Kèm theo “Thùng” một tiếng trống vang.



Con bọ cạp lớn đó cũng bay lên, bị lực lượng vô hình lôi rời khỏi sân chiến đấu.



“Sắp bắt đầu trận thứ ba rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng biết tính nguy hiểm, “Thổ dân Siêu Phàm thế giới sẽ xuất hiện! Chỉ có giết chết thổ dân Siêu Phàm thế giới, mới có thể thắng lợi! Mà thổ dân Siêu Phàm kia cũng sẽ muốn giết chết ta!”



Cái gì gọi là sinh tử chiến?



Từ trận thứ ba bắt đầu, mới chính thức có ý tứ hàm xúc sinh tử!



Hai bên đều sẽ liều mạng!



Đương nhiên nhân loại thời khắc mấu chốt phải chết, Bán Thần chuyên môn phụ trách cứu hộ sẽ ra tay, bình thường đều có thể cứu, cứu không nổi cũng chỉ có thể chết ở trong sân chiến đấu.



Vô số phàm nhân khu vực khái đài phía tây đều kích động chờ mong, bọn họ đến xem cuộc chiến... chờ mong nhất là Siêu Phàm nhân loại cùng thổ dân Siêu Phàm quyết đấu!



“Đông Bá Tuyết Ưng này thương pháp thuần thục, vạn vật thủy ảo diệu phòng ngự giọt nước không lọt, trận thứ ba này hẳn là có thể thắng.”



“Cái này nói không chắc đâu! Đám thổ dân Siêu Phàm thiên phú không đồng nhất, nói không chừng sẽ gặp một kẻ khắc chế Đông Bá Tuyết Ưng.”



“Đúng vậy, cái này phải xem vận khí.”
Hô.



Bóng người điện quang thổ dân Siêu Phàm da màu lục hơi uốn éo, thế mà nháy mắt cả người biến hướng đến bên sườn Đông Bá Tuyết Ưng, đồng thời hai đao lại lần nữa bổ tới.



Đông Bá Tuyết Ưng khẽ xoay trường thương, liền chuyển hướng bên sườn, cũng bao phủ một khu vực lớn! Chung quanh trường thương có dòng nước xoay tròn... Tất cả đều phòng ngự mọi đột kích tới.



...



Soạt soạt soạt... bóng người hơn ba thước của thổ dân Siêu Phàm da màu lục kia, theo phàm nhân thấy, lập tức hóa thành mấy chục bóng người rậm rạp quay quanh Đông Bá Tuyết Ưng, điên cuồng bổ! Mà Đông Bá Tuyết Ưng thì đứng ở tại chỗ, chỉ dựa vào một cây trường thương phòng thủ.



Chỉ thời gian một hơi thở, thổ dân Siêu Phàm kia chợt lóe đã bạo lui đến ngoài hai trăm thước.



Vô số phàm nhân nín thở, quá nhanh, bọn họ thấy đều là một số hư ảnh lóe ra, nhưng những phàm nhân này không biết... binh khí thổ dân Siêu Phàm kia cùng Đông Bá Tuyết Ưng từ đầu tới đuôi chưa từng va chạm!



“Thật nhanh.” Đông Bá Tuyết Ưng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời líu lưỡi, “Thổ dân Siêu Phàm này cảnh giới rất bình thường, đao pháp cũng rất thô sơ giản lược! Thương pháp của ta so với hắn huyền diệu hơn không biết bao nhiêu, nhưng hắn chính là tốc độ cực nhanh, nhìn điện quang chung quanh thân thể hắn lúc di động, thiên phú của hắn hẳn là lôi điện, sở trường hẳn là tốc độ, có tốc độ như vậy, hoàn toàn nắm giữ chủ động, ta cũng không chạm tới hắn được!”



Luận tốc độ nháy mắt bùng nổ cùng với tốc độ biến hướng, tốc độ của hắn là gấp đôi Đông Bá Tuyết Ưng! Chênh lệch hai lần trên tốc độ... So với chênh lệch gấp đôi trên lực lượng thật ra còn khoa trương hơn, một bên kia sắp nắm giữ quyền chủ động khống chế tuyệt đối.



Khái niệm gì?



Hắn bằng vào đao pháp rất thô sơ giản lược, có thể một người vây công Đông Bá Tuyết Ưng!



“Phòng thủ thật lợi hại.” Xa xa, thổ dân Siêu Phàm da màu lục cười lạnh, “Binh khí của ta từ đầu tới đuôi chưa chạm vào binh khí của ngươi, ngươi có thể phòng ngự hoàn mỹ như thế. Nếu va chạm thì sao?”