Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 239 : Hội nghị Siêu Phàm (1)

Ngày đăng: 05:35 19/04/20


“Tình huống có thể tương đối nghiêm trọng.” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày nói. “Chuyện lần này chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn là không thể giải quyết.”



Hắn từng đọc quá nhiều hồ sơ.



Xem quá khứ, kết hợp tin tức đã biết, có thể suy đoán ra một chút đại khái.



“Trong thời gian ngắn không thể giải quyết? Trong thời gian ngắn này, là bao lâu?” Đông Bá Liệt vội hỏi.



“Trong một trăm năm có thể không giải quyết được.” Đông Bá Tuyết Ưng vừa mở miệng, người ở đây đều cảm thấy nặng nề. Ác ma uy hiếp bao phủ... Thế mà trong một trăm năm cũng không thể giải quyết?



“Mọi người cũng không cần quá lo lắng, tựa như lần này lúc vừa mới xâm nhập động tĩnh lớn nhất, nhưng mọi người cũng đều không chạm mặt ác ma, không phải sao?” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói, “Càng về sau, ác ma sẽ càng thêm thu mình, mọi người muốn đụng phải ác ma... cũng phi thường khó! Giải quyết chuyện ác ma, cuối cùng chủ yếu vẫn dựa vào các sinh mệnh Siêu Phàm.”



Sinh mệnh Siêu Phàm va chạm với ác ma.



Ngẫu nhiên sẽ lan đến một số phàm nhân, nhưng Hạ tộc thế giới tương đối rộng lớn, vẫn không đáng giá nhắc tới.



Tình huống chỉnh thể các phàm nhân có thể khống chế, thảm thiết chủ yếu là sinh mệnh Siêu Phàm! Bởi vì bọn họ phải đứng vững, bọn họ không lên, ai lên?



...



Thời gian kế tiếp, các Siêu Phàm trong Hạ Đô thành thông qua các loại con đường biết được các tin tức, hiển nhiên các Bán Thần bá chủ chiến đấu với thâm uyên ác ma đặc biệt kịch liệt.



Các trận đại chiến.



Bởi vì nhân loại tham chiến đều là tồn tại Bán Thần, hơn nữa không ít còn có thần khí! Mà bọn họ còn có thể viện trợ lẫn nhau, cho nên bọn họ bình thường cũng chỉ bị thương, hy sinh cực ít cực ít.



Đương nhiên...




Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Có thể có chuyện gì, đương nhiên là về ác ma! Nếu ta đoán không sai, Tân Hỏa cung chỉ sợ muốn hạ đạt nhiệm vụ cho chúng ta, thời gian yên bình của chúng ta sợ cũng sắp kết thúc rồi.”



“Chúng ta?” Dư Tĩnh Thu kinh ngạc. “Chúng ta cũng tham chiến?”



“Toàn bộ Siêu Phàm chúng ta.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Đây chỉ là phán đoán của ta, đi thôi, đợi lát nữa sẽ biết tất cả.”



“Ừm.” Dư Tĩnh Thu gật đầu, như có chút đăm chiêu.



Lập tức hai người sóng vai hóa thành luồng sáng, hướng cửa ra của Xích Vân sơn thế giới bay đi.



...



Chủ điện Tân Hỏa cung ‘Bắc Hạ điện’.



Vù vù vù.



Từng bóng người từ các nơi bay tới, liên tiếp hạ xuống trước Bắc Hạ điện, sau đó tốp năm tốp ba tiến vào trong đó.



Đại điện rất hùng vĩ, bố trí bên trong cũng rất phong cách cổ xưa, tuần hoàn theo tập tục cổ xưa nhất của Hạ tộc.



Phía trên đại điện.



Đang có tám bóng người khoanh chân ngồi. Một vị ở giữa là lão giả tóc đen, chính là Tân Hỏa cung Trần Cung chủ. Ở hai bên hắn còn có tổng cộng bảy vị Bán Thần khoanh chân ngồi.



Tám vị bọn họ, mặt hướng rất đông Siêu Phàm như bọn Đông Bá Tuyết Ưng tiến vào đại điện.