Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 109 : Từ chức (2)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




Tạm biệt Kiều Như Cốc, ta quay người tiến vào gian phòng của Tiểu Quân. Trên chiếc giường mềm mại, Tiểu Quân đã ngủ rất say. Có lẽ là quá mệt mỏi, nàng ôm một cái gối cong người lại thành một tư thế rất đáng yêu, hơi thở nhu hòa đều đặn phảng phất như không có chuyện gì xảy ra.



Chỉ là ta đột nhiên phát hiện bàn chân của nàng đã bị thương, phấn nộn chân nhỏ chỉ lên thình lình có một vết máu, vết máu rất nhỏ, chắc là do mảnh sứ vỡ làm xước. Vết thương này vốn không dễ nhìn ra, chỉ là ta đặc biệt hay để ý đến hai bàn chân nhỏ của nàng nên mới phát hiện ra.



"Ư...... Ca, ngươi làm gì thế?" Tiểu Quân vừa mở mắt ra đã giật mình nhìn ta đang bàn chân bị thương của nàng ở trong miệng, nhẹ nhàng mút sạch những sợi tơ máu. Chỉ là của ta không ngờ Tiểu Quân đã ngủ say như vậy mà vẫn nhạy cảm như thế.



"Chân ngươi bị thương, Ca giúp ngươi liếm chỗ chảy máu." Ta vội buôn bàn chân nàng ra để giải thích.



"Liếm cái đầu ngươi ấy, mau đi chăm sóc Hà Phù tỷ tỷ đi." Tiểu Quân nhanh rụt chân lại, ta cảm thấy có lẽ hơi sỗ sàng quá rồi.



"Hà Phù đi rồi." Ta nằm xuống, hai tay vòng qua ôm Tiểu Quân.



"Đi đâu? Đến bệnh viện ư? Chúng ta đi thăm tỷ ấy đi."Tiểu Quân lo lắng uốn éo trong ngực ta.



"Không cần, nàng đã ngồi phi cơ đi rồi, ngươi muốn đi thăm nàng trừ phi mọc cánh mới được." Ta cười nói.



"Vậy Hà Phù tỷ tỷ khi nào mới trở về?" Tiểu Quân vẫn rất lo lắng cho Hà Phù.



"Ngươi muốn biết sao?" Ta đảo mắt một vòng, lại hỏi ngược lại.



"Dĩ nhiên là muốn chứ."Tiểu Quân không hiểu, mở trừng hai mắt.



"Ừ, vậy trước tiên ngươi nói cho ca y phục của ngươi dấu ở đâu vậy? Vì sao vừa rồi tên kia đã lục tung cả căn phòng mà không tìm thấy?" Ta vẫn còn canh cánh trong lòng về câu hỏi này, nếu không biết được đáp án chắc ta còn phải bứt rứt dài dài.



"Hừ! Tối hôm qua ngươi làm người ta chảy máu nhiều như vậy, còn dính cả vào váy, ta đã đem nó giặt sạch đi rồi vắt lên cửa sổ để hong khô. Chỉ là có bức màn chặn lại nên các ngươi đương nhiên không nhìn thấy rồi." Tiểu Quân chu miệng lên rất đáng yêu, làm ta ngứa ngáy không thôi, thật muốn cắn một miếng cho đã.



"A, thì ra là như thế, vậy ngươi làm sao gọi được cho Hà Phù tỷ tỷ cùng Kiều Như Cốc vậy? Ta không trông thấy ngươi gọi điện thoại mà? Chẳng lẽ ngươi còn chiếc điện thoại khác sao?" Ta lại nghĩ tới một vấn đề khác.



"Ta nào có điện thoại nào nữa? Chỉ là trước lúc tên xấu xa kia cướp đi điện thoại, ta đã gọi cho cho Hà Phù tỷ tỷ, ta...... Ta đã dùng chân để nhấn số của Hà Phù tỷ tỷ đó." Tiểu Quân nói xong, con mắt cũng híp lại, cho thấy nàng cực kỳ đắc ý về sự nhanh trí của mình.



"Dùng chân?" Ta cảm thấy thực sự kinh ngạc, trợn mắt nhìn Tiểu Quân, trái tim kịch liệt nhảy lên. Hừ, tiểu hồ ly này tám phần là muốn lừa gạt ta.



"Thật mà! Ta có số điện thoại của Hà Phù tỷ tỷ, nó nằm ở ngay dòng đầu tiên, ta đã dùng ngón chân quay số đó."Tiểu Quân đắc ý nhìn ta sáng ngời.




"Sao cơ?" Ta không hiểu nổi mà phải hỏi: "Ngươi không phải muốn về nhà sao?"



"Ta...... Bây giờ ta lại không muốn trở về."Tiểu Quân chớp chớp đôi mắt to mê người.



"Vì sao?" Ta cười hỏi. Có lẽ sau khi được ta vỗ béo, ăn ngon, ngủ được, má phấn của nàng đã đầy đặn hơn rõ ràng, gương mặt càng ngày càng tròn trịa. A, thật sự là càng nhìn càng yêu thích, càng xem càng trìu mến.



"Ngươi đúng là đồ ngốc, không nói với ngươi! Thả ta xuống, ta...... Ta muốn đi tiểu."Tiểu Quân tức giận uốn éo loạn lên, muốn thoát khỏi cái ôm của ta.



"Không nói rõ ràng thì không cho phép xuống." Hai tay ta bóp chặt vào hai cặp mông phì nhiêu của Tiểu Quân, lựa đúng thời cơ dùng địa phương thô sáp đâm vài cái lên bẹn đùi của nàng, dù cách một lớp quần nhưng ta cũng cảm nhận được sự nóng bỏng từ da thịt nàng.



"Ai da...... Ca, ngươi càng lúc càng đáng ghét." Tiểu Quân ửng hồng khuôn mặt, ánh mắt lấp lóe, đảo loạn sang bốn phía, có lẽ đang quan sát xem có ai nhìn trộm không.



"Nhìn cái gì? Đây là phòng làm việc của ca, là văn phòng tổng giám đốc đó, không ai có thể tiến vào đâu."ta cười cười xấu xa.



"Nếu Vịnh Nhàn tỷ tỷ đến thì làm sao bây giờ?"Tiểu Quân vẫn trừng ta.



"Tiểu Quyên sẽ cho ta biết trước." ta xoa nhẹ lên cặp mông Tiểu Quân, thầm nghĩ lại có cơ hội tốt ăn vị biểu muội này rồi.



"Thiệt là, tại sao Tiểu Quyên tỷ tỷ phải thông báo trước cho tên đại sắc trùng nhà ngươi?"



"Bởi vì đại sắc trùng muốn yêu Tiểu Quân đó mà!



"Yêu cái đầu ngươi ấy, mau buông ta xuống ! Nơi này là văn phòng đó, lát nữa Vịnh Nhàn tỷ tỷ, Tân Ny tỷ tỷ, còn có...... Còn có cái gì La quản lý, Đỗ mập mạp sẽ đến đó."



"Có đến thì cũng chả cần sợ cái gì, Tiểu Quyên cùng Hoàng Quán sẽ ngăn lại giúp ca."



"Ngăn lại...... Ngăn Ngăn...... Cũng không được."



"Đừng mà Tiểu Quân, ca khó chịu lắm, cho ca thoải mái một chút được không?"



"Hừ, đúng là đầu đại sắc trùng! Hai ngày này ngươi làm người ta đến bốn lần rồi. A, không phải, là năm lần." Tiểu Quân cắn môi duỗi ra năm ngón tay trước mặt ta ngăn lại, thế nhưng điều đó càng kích thích dục hỏa của ta.