Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 16 : Giải thích (2)

Ngày đăng: 08:13 19/04/20




"Nói bậy bạ gì đó, ngươi là thân biểu ca của ta."



Tiểu Quân đột nhiên làm ta chấn động.



Ta lo lắng hỏi:"Vậy nếu như, nếu như ta không phải thân biểu ca của muội, muội có thể hay thích ta không?"



"Không có nếu như, ngươi chính là thân biểu ca của ta."



Tiểu Quân nhịn không được cười.



"Ta cũng không phải ca ca ruột, ta là tỷ phu của muội, đây là muội tuyên bố người mặt mọi người, không cho chơi xấu."



Ta từ nhỏ đã có thể hiểu nội tâm quân thông qua tiếng cười của nàng, tin rằng tình cảm của Tiểu Quân với ta đã vượt quá phạm trù biểu huynh muội, ta cũng như vậy, không chỉ bởi vì Tiểu Quân đột nhiên trở nên xinh đẹp ta mới có cảm tình với nàng, mà vốn dĩ ta cùng với Tiểu Quân đã có tình cảm tích lũy sâu nặng, sự xinh đẹp của nàng chẳng qua là chất xức tác.



"Đấy là người ta nói đùa như vậy thôi, ta vừa rồi không nói vậy ngươi sao có thể làm tỷ phu của ta? Hơn nữa, ngươi háo sắc như vậy, nếu ta có tỷ tỷ cũng sẽ không gả nàng cho ngươi."



Bỗng chốc Tiểu Quân nhéo cánh tay của ta.



"Ta mặc kệ ! Lại đây, hô một tiếng tỷ phu xem."



"Không hô."



"Không hô thì tra tấn."



Ta lại bắt đầu uy hiếp Tiểu Quân.



"Thật đáng ghét ! Về sau đừng cù ta như vậy..., thật là khó chịu ."



Chiêu này dùng thật tốt, Tiểu Quân lập tức sợ hãi.



"Hô nhanh."



Ta đắc ý cười gian.



"Tỷ phu."



Tiểu Quân bất đắc dĩ, từ miệng nhỏ thốt ra hai chữ.



Ta nổi da gà toàn thân, một câu "tỷ phu" này so với câu trong nhà ăn cách biệt một trời một vực, lúc đó ta chỉ cảm thấy là trò đùa khôi hài mà thôi, nhưng giờ phút này, Tiểu Quân chẳng những hô rất yêu kiều, còn tràn đầy tình ý dạt dào, ta xúc động mà đưa ra yêu cầu hoang đường:"Cho ca sờ chút được không? Để cho ca xem bộ ngực Dương Anh lớn cỡ nào." "Không cho, muốn thì tự ngươi đi."




Hơi thở Tiểu Quân vẫn đều đều như vậy, ta nhẹ nhàng đem cánh tay nhức mỏi rút ra, nhìn bộ dạng Tiểu Quân ngủ say ngây thơ, trong lòng ta yêu thương lập tức tràn đến, rất muốn hôn lên cái mũi nàng, thế nhưng, ta đột nhiên cải biến chú ý, bởi vì xuân quang trong chiếc áo hai dây đang lộ ra, hai đại bạch thỏ ngạo nhân không cẩn thận thò đầu, song điểm màu hồng phấn kiều diễm tuyệt luân, quá hấp dẫn, ta nuốt nước miếng thật lớn.



Vụng trộm nhìn Tiểu Quân, ta duỗi bàn tay háo sắc nhẹ nhàng vuốt vuốt vài cái trên hai vú mới lưu luyến rời đi, vào trong toilet.



Đứng trước bồn rửa tay, ta vừa định nói gì đó, con mắt bỗng nhiên rơi trên tường toilet, trên đó xuất hiện một chiếc quần lót bông màu trắng, trong tay run lên, kem đánh răng cũng rơi xuống đất.



Trời ạ, đây không phải đồ Tiểu Quân sao? Ta kích động chộp chiếc quần lót vào tay, sau đó đưa lại gần mũi hít sâu một hơi, một mùi thơm ngát kèm chút tanh tưởi nhàn nhạt khiến người ta hồn xiêu phách lạc, ta mở quần lót ra, thình lình phát hiện chính giữa có một vũng lớn hơi vàng, vết nước đã ngưng kết, quanh đó vải bông đã mất đi sự mềm mại.



Cái vết nước này là gì? Ta lộ ra nụ cười cổ quái.



Thật sự là ngày đẹp trời, ta tâm tình vui sướng cực kỳ, tâm tình tốt, vận khí cũng đi theo.



Trở lại công ty, vừa bước vào chỗ làm việc, ta đã bị thông báo chỗ ngồi thuộc về ta không thể sử dụng nữa.



Ta chấn động, còn tưởng rằng bị đuổi việc, may mắn, đỗ Đại Duy kịp thời xuất hiện trước mắt ta, thoạt nhìn tinh thần không tệ.



"Lý Trung Hàn, cậu đi theo ta."



Đỗ Đại Duy cười tủm tỉm dẫn ta tới phòng làm việc rộng nhất, sau đó lớn tiếng tuyên bố:"Mọi người xin chú ý, Lý Trung Hàn từ hôm nay trở đi đảm nhiệm trưởng phòng phân tích bộ phận đầu tư, đông thời đảm nhiệm chủ nhiệm văn phòng, về sau tất cả báo cáo theo như quy định ngoại trừ một phần đưa cho ta, cũng đưa một phần cho trưởng phòng Lý Trung Hàn, hi vọng mọi người phối hợp tốt. Mọi người rõ ràng chưa?"



"Rõ."



Sau lời hưởng ứng là một hồi nhiệt liệt tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô.



Ta thoáng như đang ở trong mộng, Đỗ Đại Duy cười tủm tỉm vỗ vỗ vai ta hỏi:"Buổi tối muốn mời khách hay không?"



Ta sửng sốt một chút, vội vàng nắm chặt tay Đỗ Đại Duy cúi đầu khom lưng:"Vâng, vâng, nhất định phải cảm tạ Đỗ quản lý ưu ái."Đỗ Đại Duy cười tủm tỉm nói:"Làm rất tốt."



"Vâng, tôi nhất định không phụ sự kỳ vọng của ngài."



Ta kích động được đến nỗi nước mắt thiếu chút nữa chảy ra .



Ngồi trên chiếc ghế rộng thùng thình, ta thật lâu không thể bình tĩnh lại, cứ một người lại một người tới chúc mừng ta, vẻ mặt cung kính, nhưng ta biết rõ, trong lòng tuyệt đại đa số bọn họ đều ghen ghét ta, có lẽ trong lòng còn đang buồn bực: Làm sao mà tên tiểu tử này hôm qua mới thăng chức, hôm nay lại thăng chức? Lại còn ngồi ở vị trí trưởng phòng này?



Vị trí trưởng phòng phân tích, người khác phấn đấu ba năm tại bộ phận đầu tư cũng chưa chắc đạt được, ta trước kia còn ở phòng kế hoạch, công tác kinh nghiệm tại đây bằng không, tốc độ lên chức đúng là khiến người ta hoài nghi ghen ghét.



Chủ nhiệm văn phòng lại chỉ là một cái hư chức không lớn không nhỏ, không đến nơi đến chốn, lúc trước tại bộ phận đầu tư còn có một trưởng phòng hành chính, một trưởng phòng tài vụ dưới quyền, tuy là có vẻ rất oai, nhưng đám mỹ nữ ở phòng tài vụ ta cũng không dám sờ vào. Nhưng dù vậy, cái này trưởng phòng phân tích kiêm chủ nhiệm văn phòng đã là một đại nhân vật, đã rất giỏi rồi.