Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 37 : Mỹ nhân có nước da bánh mật (2)

Ngày đăng: 08:13 19/04/20




Đối mặt với sự khiêu chiến vào buổi tối, ta vãn có chút bàng hoàng. Nghe nói, ân ái có thể giảm sự khẩn trương xuống. Lại nghĩ đến Phàn Ước tươi mát động lòng người có thể làm ta cảm thấy buông lỏng sao? ta rất chờ mong.



"Rinh ! Rinh !""



Vừa trở lại bàn công tác, điện thoại lập tức reo lên, ta tưởng là của Đái Tân Ni nhưng vừa bắt máy, lòng ta như trực nhảy lên, người gọi điện là Phàn Ước.



"Lý chủ quản, ta là Phàn Ước." Phàn Ước thanh âm thật đúng là êm tai.



"Ừ, có chuyện gì phân phó không?" Ta dự cảm đến Phàn Ước muốn nói gì đó.



"Hì hì, ta làm sao dám phân phó ngươi? Ta chỉ, thầm nghĩ hỏi ngươi buổi tối có thời gian không?"Phàn Ước cười yêu kiều.



"Như thế nào, muốn mời ta ăn cơm?"Ta cười hỏi.



"Ừ."Phàn Ước chỉ ừ một tiếng câu đừng nói lời nói , nàng đang đợi câu trả lời của ta.



"Bình thường ta không tiếp nhận lời mời của nữ hài tử, trừ phi hôm nay là sinh nhật ngươi, ha ha !""



Có lời đề cử của Cát Linh Linh, ta tự nhiên lớn mật dụ dỗ nàng. Ta rất thích Phàn Ước, tuy nhiên ta càng mê muội nữ nhân thành thục, nhưng Phàn Ước xác thực không giống người thường, trên người nàng vừa có vẻ phong tình của thành thục nữ nhân, lại có chất thanh xuân thiếu nữ ngượng ngùng.



"Ta muốn quà sinh nhật."




Tiểu thư bán hàng nói rất chậm dường như vừa tỉnh ngủ. Trong giọng nói mang theo chút lười biếng nhưng lại rất có từ tính. Ta xem ra vóc người nàng cũng tương tự Tiểu Quân, ta mập mờ đánh giá nàng, nghĩ thầm nếu như vị tiểu thư xinh đẹp này có thể mặc thử nội y, chắc chắn ta sẽ sẵn lòng bỏ tiền ra mua. Chỉ là cách này nghĩ quá khoa trương, ta cười xấu xa. Tiểu thư bán hàng phát hiện ta đang cười, nàng có chút ngại ngùng.



"Ta muốn mua một bộ, nhưng lại không biết số đo cụ thể, chỉ biết đại khái, vậy làm sao bây giờ?" Ta giả vờ hỏi thăm.



"Thực xin lỗi, những sản phầm của chúng tôi sau khi bán ra không cho đổi lại. Cho nên thỉnh tiên sinh tốt nhất nên có số đo để chọn chính xác, chúng ta hoan nghênh ngài lại đến."



Nói như vậy, tiểu thư bán hàng cũng cảm thấy tiếc nuối, nhưng ngữ khí vẫn bình phẩm là đầu cơ kiếm lợi như không có ý định trục lợi.



"Ta có một biện pháp, cũng không biết có được hay không?"



Ta cố lấy dũng khí thực hiện mưu đồ



"Biện pháp gì? Mời ngài nói." Nàng cười cười.



"Xin hỏi tiểu thư, ngực của ngươi có thật không vậy? Ách, ý ta là, nếu như ngươi không kê lót cái gì đó thì ngực bạn gái ta cũng cỡ như ngươi vậy." Ta ấp a ấp úng nói ra. Tuy có chút đường đột nhưng ta nghĩ cũng không thể mua về mới phát hiện không đúng thì hỏng, chẳng phải là quá lãng phí sao?



"Ngươi thấy ta giống như kê đồ lót sao?"



Bán hàng tiểu thư không cười , sắc mặt có chút cứng ngắc. May mắn thấy ta không có ý tứ đùa giỡn, nàng suy nghĩ một lát, chậm rãi nói:"Ta biết đại khái là số đo nào, tiên sinh, ngươi có thể chọn kiểu dáng."