Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 42 : Ván bài (1)

Ngày đăng: 08:13 19/04/20




"Thật ư? Oa, Trung Hàn ca thật lợi hại, hôm nay phải chúc mừng ngươi đó. Đến, ta kính Trung Hàn ca một ly."



Phàn Ước tuy là PR, nhưng nàng mới vào nghề chưa lâu, tửu lượng còn kém, sau hai bình đã có dấu hiệu say rượu, mặt mũi ửng đỏ, lời nói cũng mất trật tự.



"Nên uống ít một chút thôi !" Ta nhanh tay vơ lấy bình rượu còn thừa.



"Không, hôm nay ta cao hứng, ta muốn uống. Tiểu Hàn ca, cám ơn ngươi tặng ta chiếc vòng tay, thật sự rất đẹp ! Linh Linh tỷ, ngươi nói cái vòng tay này có đẹp không?" Phàn Ước đem phấn bạch tay trái giơ lên.



"Ừ, rất đẹp."



Cát Linh Linh cầm bàn tay nhỏ bé của Phàn Ước lên ngắm nghía cẩn thận, ánh mắt tỏa sáng tỏ vẻ khen ngợi. Tay của nàng cũng rất đẹp, hai bàn tay ngọc ngà nắm cùng một chỗ khiến ta thèm ăn mãnh liệt, vội vàng uống một hớp rượu để làm dịu lại. Cát Linh Linh đột nhiên cười thần bí, lấy ra một cái túi gấm nhỏ, đắc ý quơ quơ: "Tiểu Phàn nha, Linh tỷ ta hôm nay cũng thu được một phần lễ vật, ngươi xem có đẹp hay không?"



Ta xem xét tiểu túi gấm, lập tức mặt nóng như lửa, lòng như bị kiến cắn, thật sự là khó chịu nổi tới cực điểm. May mắn Phàn Ước chỉ mải nhìn túi gấm trong tay Cát Linh Linh mà không có chú ý nét mặt của ta.



"Cái gì lễ vật? Linh Linh tỷ mau đưa cho ta xem một chút." Phàn Ước tò mò hỏi. Cát Linh Linh dương dương đắc ý nhìn ta, sau đó cẩn thận từng li từng tí mở túi gấm, lấy ra một chiếc dây chuyền tinh mỹ. Đó là một chiếc dây chuyền bạch kim hình tinh nguyệt, ánh sao lóng lánh cùng sợi dây tinh tế tạo nên khung cảnh bầu trời đêm đẹp tuyệt.



"Oa, chiếc vòng cổ này thật sự quá đẹp! Linh Linh tỷ, ai tặng ngươi vậy? Nhất định là Đại Duy ca đúng không?" Phàn Ước kêu to, vẻ khoa trương thán phục càng làm cho Cát Linh Linh đắc ý.



"Không phải của Đại Duy." Cát Linh Linh lắc đầu, vẻ đỏ ửng đột nhiên lan ra cả khuôn mặt. Lòng ta trực nảy lên, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua Cát Linh Linh ánh mắt ôn nhu như vậy. ánh mắt nàng vừa quét qua đã khiến linh hồn ta như bị câu ra ngoài. Trời ạ, nàng thật sự rất đẹp.



"Ah, ta biết rồi! Nhất định có người thầm mến Linh Linh tỷ, sau đó vụng trộm tặng quà. Linh Linh tỷ, ngươi thực hạnh phúc, có thể nói cho ta biết là ai không?" Phàn Ước lại uống một ngụm rượu, lời của nàng càng ngày càng nhiều rồi. "Hắn à, là..." Cát Linh Linh híp mắt.


Tiếng xúc xắc va đập trong bát vang lên rất quái dị. Rất nhanh, của ta dần ngừng lại, Cát Linh Linh cũng ngừng lại. Trông thấy mấy nhân viên phục vụ đứng một bên nghển cổ xem náo nhiệt, Cát Linh Linh cau mày hỏi:"Các ngươi có muốn chuyển cái ghế dựa đến ngồi xem hay không?"Hai nhân viên phục vụ hoảng sợ, tranh thủ thời gian lảng đi.



Không khí có chút khẩn trương. Ta biết rõ, nếu như ta thua, mười bình rượu vang đỏ cộng thêm một bàn đồ ăn phải đến hơn mười vạn. Tất cả những gì ta tích góp được đều bay hết, đây chính là số tiền ta chắt chiu từng chút từng chút một trong hai năm để lấy lão bà, chẳng lẽ ta phải cô độc sao? Ta âm thầm khẩn cầu thần tài nhất định phải đứng về phía ta.



"Hai con ba."



Cát Linh Linh môi son khẽ mở, gọn gàng, không có nửa điểm do dự nói ra con số. Nhưng ta biết rõ nàng chỉ hô bừa thôi.



"Ba con bốn."



Ta muốn tốc chiến tốc thắng, con mắt mê người của nàng nhìn chằm chằm vào ta. Vạn nhất trúng mê hồn đại pháp của nàng, mơ màng thất bại thì thật thảm rồi.



"Ba con sáu."



Cát Linh Linh cũng trả lời rất nhanh, nàng tỏ ra rất có lòng tin. Phàm là người tâm lý cường hãn đều có một nhược điểm, chính là tự tin cực độ. Mà Cát Linh Linh tâm trả thù rất mạnh, xem khí thế của nàng hơn phân nửa là ngoài mạnh trong yếu. Cho nên, ta suy đoán trong tay nàng tối đa chỉ có một sáu, mà con xúc xắc của ta lại chỉ có một sáu.



Ta đã hối bắt đầu hận, tục ngữ nói:"Nghèo không đấu được với giầu" Mười vạn đối với Cát Linh Linh chỉ như là chín con trâu mất sợi lông, mà ta lại đem cả tính mạng ra để đánh bạc, ván bài này một chút cũng không công bằng, ta vì lỗ mãng nhất thời mà cảm thấy hối hận. Nhưng bây giờ đâm lao phải theo lao, ta không thể lùi bước, càng không thể chơi xấu. Hít sâu một hơi, ta hét lớn một tiếng:"Mở."



Ta rất nhẹ nhàng, làm ra một tư thế rất lịch thiệp cười cười với Cát Linh Linh, sau đó mở xúc xắc ra, bên trong chính là một con sáu. Ta lập tức cuồng hỉ, cũng mở con con xúc xắc của ta ra, cũng chỉ có một con sáu mà thôi. Tổng cộng chỉ có hai con sáu điểm, Cát Linh Linh hô ba con sáu, đương nhiên là nàng thua.