Tỷ Phu Vinh Dự
Chương 50 : Thuốc ngủ (1)
Ngày đăng: 08:13 19/04/20
Không khí càng lúc càng khẩn trương. Theo thời gian trôi qua, những con số biểu hiện ngừng biến hóa, nhưng giá trị tổng thể duy trì ở mức 824 điểm đến 826 điểm. Ta rất khẩn trương, càng không ngừng uống nước, trong đầu trống rỗng, mà ngay cả Đỗ Đại Duy đi đến đằng sau ta, ta cũng hồ đồ yêu? Chưa tỉnh.
"Đừng khẩn trương, cứ đúng quy củ, thiết lập giá trị bình thương là được." Đỗ Đại Duy an ủi ta một câu, ta mới phát hiện hắn tựu đứng đằng sau ta. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
"Thiết lập mức 820 bình thương. Đỗ quản lý, ta vẫn có chút khẩn trương." Ta lại dốc mạnh một cốc nước lớn, nước từ khóe miệng tràn ra.
"Lần đầu tiên ta tham gia giao dịch cũng rất khẩn trương, điều này rất bình thường." Đỗ Đại Duy tựa hồ đã quên cừu hận với ta. Cũng giống như lần trước, tuy hắn đang an ủi ta nhưng ta có thể cảm giác được hắn cũng rất khẩn trương.
"Bang bang."
Đúng thời khắc mấu chốt nhất, ngoài cửa bộ phận đầu tư truyền đến tiếng đập cửa. Ta cùng đỗ Đại Duy hai mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đều lộ vẻ hồ nghi, tựa hồ đang từ hỏi đã trễ thế rồi ai còn gõ cửa? Ta đứng lên, đi ra cửa xem xét, ánh mắt xuyên qua cửa thủy tinh, ta giật mình mà mở to hai mắt nhìn.
Người tới lại là Tiểu Quân.
Mở ra cửa thủy tinh, Tiểu Quân rung đùi đắc ý thẳng bước tiến đến. Trông thấy bộ phận đầu tư có ta cùng đỗ Đại Duy, nàng le lưỡi, trong miệng hừ hừ nói:"Ta là theo mệnh lệnh tỷ tỷ đến tra xét , nhìn xem Lý Trung Hàn tiên sinh có trung thực không? Có phải là hồng hạnh xuất tường hay không?"
Ta vừa bực mình vừa buồn cười:"Hiện tại đã nửa đêm rồi, ngươi tới làm cái gì? Mà hồng hạnh xuất tường là chỉ nữ nhân, dùng trên người nam nhân là không chính xác. Đúng là không có văn hóa, lại để cho Đỗ quản lý chê cười."
Tiểu Quân mặc đúng kiểu nữ hai, một chiếc áo ngủ in hình phim hoạt hình, một chiếc quần ngắn lộ ra cặp đùi phấn nộn bóng loáng, dưới chân phủ một đôi dép lê. Buồn cười chính là tóc nàng ghim lên hai bó tóc sừng dê, bộ dáng tuy đáng yêu nhưng tạo hình có mức quái dị. Thấy ta chế nhạo, nàng có chút tức giận:"Đỗ đại ca mới không phải không có tố chất như ngươi vậy, cũng không háo sắc như ngươi vậy. Nếu như không phải tỷ tỷ bảo ta đến, ta mới chẳng muốn đến tra xét."
Ta cười thầm, tỷ tỷ? Tỷ tỷ nào? Xem ra Tiểu Quân nhập tâm vào trò đùa quá mức, thật sự phán ra một cái tỷ tỷ ở tận đẩu tận đâu. Đỗ Đại Duy nghe thấy Tiểu Quân khen hắn, mừng rỡ cười không ngừng, con mắt híp lại.
"Bây giờ tra xong rồi, ngươi cũng nên trở về đi. Huống chi ngươi dạo phố một ngày cũng mệt rồi, ta phải làm việc cả đêm."
Ta nháy mắt với Tiểu Quân, bởi vì ta chú ý tới tròng mắt Đỗ Đại Duy đang nhìn chằm chằm lên đùi và bộ ngực Tiểu Quân. Nhớ tới điều kiện hắn đưa ra cho ta, ta lập tức lòng nóng như lửa đốt, hận không thể lập tức đem Tiểu Quân kéo về nhà.
"Ừ, ta đoán những thứ kia chắc hẳn ở trong văn phòng Đỗ mập mạp." Tiểu Quân le lưỡi, ngượng ngùng xem ta, tựa như một tiểu hài tử mắc lỗi.
"Xem ra mục đích của ngươi đã đạt được rồi. Bất quá hình như tiệm thuốc không được phép bán thuốc ngủ cho trẻ vị thành niên, thế nên ngươi đi cả ngày để tìm mua thuốc ngủ sao?" Ta bắt đầu có chút bội phục Tiểu Quân .
Tiểu Quân nheo lại con mắt, giơ ngón tay cái lên:"Đúng rồi, ca thật sự là con giun trong bụng ta."
Ta vẫn cảm thấy kì quái:"Vậy vì sao ngươi còn có thể mua được năm viên?"
"Hắc hắc, ta vừa xinh đẹp lại vừa đáng yêu, những tên bán thuốc đồng dạng háo sắc như ca luôn luôn có ." Tiểu Quân đắc ý chớp mắt với ta, công lực trêu chọc người ta càng ngày càng thâm hậu.
Ta nhịn cười gật đầu phụ họa:"Đúng vậy a. Có ông chủ tiệm thuốc nào cự tuyệt được nữ hài xinh đẹp như Tiểu Quân chứ."
"Ha ha..... . Nhưng đáng tiếc, những người kia đều nhát như chuột. Mặc kệ ta khuyên năn nỉ mãi, bọn hắn không chịu nhiều bán chút ít cho ta. Thật tức chết ta! làm hại ta chạy hơn ba chục tiệm thuốc, cuối cùng gom góp được năm viên." Tiểu Quân nghiến răng nghiến lợi, mặt mũi tràn đầy phẫn uất, đại khái hồi tưởng lại oan khuất khi mua thuốc ngủ.
"Ba chục? Vậy chẳng phải ngươi đã chạy qua toàn bộ tiệm thuốc trong thành phố rồi sao?" Mắt của ta lồi hẳn ra.
"Đúng vậy a, làm chân ta đau rát rồi nè. Ca, ngươi giúp ta xoa xoa một chút đi?" Tiểu Quân đá văng dép lê ra, đem một đôi bàn chân phấn đặt lên đùi ta. Chỉ một giây đồng hồ, dương v*t của ta cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại.
Ta phải thừa nhận, ta chưa từng quan sát chân Tiểu Quân gần như vậy. Thượng đế a, đây quả thực là bàn chân ngọc ngưng tụ thiên địa linh khí mà thành, một đôi chân nhỏ hoàn mỹ không tỳ vết. Mười ngón chân phấn trước mắt hồng mãnh liệt hấp dẫn ta, trong đầu ta trống rỗng, ngây ngốc tại chỗ.
"Uy, ta chân không có thối, bảo ngươi hỗ trợ mát xa một chút cũng không được sao? Thiệt là." Tiểu Quân quệt miệng làm nũng.
Ta lấy lại tinh thần nhìn vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên của Tiểu Quân, mới xác định nàng không phải đang quyến rũ ta. Nàng nhất định không biết bàn chân nàng có bao nhiêu uy lực, một đôi chân ngọc hoàn mỹ này hoàn toàn có sức quyến rũ ngang với hai bầu ngực nữ nhân, thậm chí càng làm nam nhân điên cuồng hơn.