Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 58 : Nhà hàng Tạp Bang (1)

Ngày đăng: 08:13 19/04/20




Ta khẽ động đậy, trong miệng dịu dàng hỏi:"Hài lòng không?"



Đái Tân Ni đỏ mặt trợn mắt với ta:"Cái gì thoả mãn? Ta lại không có yêu cầu ngươi. A...... Nhanh rút ra, Tiểu Quân nghe thấy mất."



Ta nhẹ hôn bờ môi Đái Tân Ni:"Đồ ngốc, tiến vào làm sao đã có thể rút ngay được? Nhỏ giọng một chút, chấp nhận nha." Dồn lực vào phần eo, ta tăng biên độ đút vào.



"Ư...... Ư...... Lần sau ta không đến nhà ngươi nữa...... Ư...... Ư......"



Đái Tân Ni thở hổn hển vặn vẹo xương hông, càng uốn éo càng lợi hại, cũng không biết giãy dụa hay là đón ý. dương v*t của ta theo sự uốn éo loạn này mà thiếu chút nữa đã trượt ra khỏi mật huyệt.



"Được, lần sau đến nhà của ngươi làm." Ta cười xấu xa lấy, phía dưới dính sát vào thân thể Đái Tân Ni.



"A...... Chán ghét...... Nhanh lên."



Lần này Đái Tân Ni không vặn vẹo nữa mà phối hợp với ta lay động mông nàng, rất tự nhiên lay động. Nàng một bên nhìn cửa phòng tắm, một bên nhỏ giọng thúc giục:"Nhanh lên, nhanh lên."



"Uy, có ngươi thúc đấy như vậy sao?" Ta có chút buồn cười.



"Ai bảo ngươi xằng bậy? Ta thực hận ngươi chết đi được."



Đái Tân Ni không nhịn được liền cắn lên vai của ta một miếng.



"Thực hận như vậy sao? To như vậy ngươi còn hận sao?" Ta cười xấu xa.



"Ta cũng không phải hận nó, mà là hận ngươi...... Ư...... Ư......"



Đái Tân Ni đột nhiên kéo căng thân thể, hai chân hết sức mở ra, khuôn mặt nhỏ nhắn dán bộ ngực ta, hạ giọng dồn dập thở dốc.




Ta rất cung kính, cẩn thận quan sát một chút, Tào Gia Dũng này ánh mắt sắc bén, có một cổ khí chất âm nhu, là loại người miệng nam mô bụng bồ dao găm. Hắn thoạt nhìn nhiều lắm là 40 tuổi, ở tuổi này mà đã là đại cổ đông kt, thật sự làm cho ta bội phục.



"Đừng nói ta chiếu cố cậu, nói không chừng là cậu chiếu cố ta không chừng. Nào, mời ngồi."



Tào Gia Dũng rất khách khí chờ ta ngồi xuống hắn mới tọa hạ. Bên cạnh La Tất vẫy tay với bồi bàn mang thức ăn lên, sau mở một lọ Ngũ Lương Dịch trên bàn, cười to:"Ta không quen uống rượu tây. Hôm đó nếu không phải uống Whiskey, Đỗ mập mạp cũng đừng hòng chuốc say ta. Hôm nay cao hứng, chúng ta tựu uống quốc tửu như thế nào?"



Tuy là hỏi ta, nhưng hắn đã rót rượu vào trong chén của ta. Uống quốc rượu trong nhà hàng Ý, xem ra cũng chỉ có La Tất mới làm được. Ta vừa buồn cười cũng có chút sợ hãi, vội vàng đứng lên đỡ chai rượu:"Ôi, La tổng, ngài cứ để ta rót."



"Ai, ngươi khách khí làm gì? Hôm nay chúng ta không phân biệt cấp trên cấp dưới, chỉ có bằng hữu, nào."



La Tất nói xong đã rót cho ta một bát rượu lớn, cũng đổ đầy cho Tào Gia Dũng cùng chính hắn một bát lớn. Ta đang tự hôi liệu có cần uống hết một bát Ngũ Lương Dịch này không, La Tất đã đứng lên lớn tiếng nói:"Nào, chúng ta cùng cạn chén cho sự hợp tác."



Ta kinh hãi, vội vàng đứng lên. "La tổng, tửu lượng của tôi không tốt, xin ngài lượng thứ."



"Không sợ, uống say thì cứ nghỉ ngơi ở đây, sẽ có mỹ nữ giúp ngươi tỉnh rượu, ha ha." Trong lúc cười to, La Tất giơ chén rượu lên.



Ta nóng mặt lên, cũng biết mỹ nữ mà La Tất nói nhất định là Đường Y Lâm, trong lòng vừa xấu hổ lại kích động, đành phải giơ chén rượu lên, nhắm mắt lại mặc kệ mọi việc, đổ cả bát Ngũ Lương Dịch vào bụng.



Đều nói Ngũ Lương Dịch là loại rượu hương thuần khiết, nhưng rót vào trong bụng ta lại như một trận lửa lớn, trong lòng không khỏi âm thầm kêu khổ.



"Ha ha, Trung Hàn lão đệ tửu lượng không tệ đó." La Tất cùng Tào Gia Dũng nhìn nhau cười cười.



"So với La tổng cùng Gia Dũng ca, tửu lượng của ta chỉ có thể coi là là newbie thôi, ợ......"



Ta ợ ra một hơi, thừa dịp còn thanh tỉnh vội vàng nói thêm vào lời hữu ích. Ta biết rõ tửu lượng của mình, một bát Ngũ Lương Dịch này đã là cực hạn của ta rồi.