Tỷ Phu Vinh Dự
Chương 68 : Tình cờ (1)
Ngày đăng: 08:14 19/04/20
" Ôi."Quách Vịnh Nhàn bị ta đâm một cái phía dưới hoàn toàn thả lỏng, nàng trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, rất ướt át. Ta lại một lần nữa hôn lên cặp môi đỏ mọng của nàng, thời khắc triền miên, thế tấn mãnh liệt rất hữu lực, từng cú trọng kích đều chuẩn xác nhiều lần không ngừng. Ta không muốn dây dưa quá lâu, mật huyệt quen thuộc của Quách Vịnh Nhàn làm cho ta điên cuồng mê muội, nhưng ta vẫn nhớ rõ chuyện phải làm, cho nên ta rút ra đút vào rất mạnh mẽ, tựa như máy đóng cọc vậy, hữu lực mà đơn điệu, ta muốn tốc chiến tốc thắng.
Quách Vịnh Nhàn tựa hồ rất hưởng thụ loại hình đóng cọc này, nàng mị nhãn như tơ nhìn nhục bổng của ta nhiều lần xuất nhập âm hộ nàng, nhiều lần kéo quanh mép động nàng, mỗi một lần cắm vào tựa hồ cũng làm cho oán khí trong người nàng tích lũy từng chút một. Sau một cú cắm vào trâu bò của ta, oán khí trầm tích rốt cục nổ tung, năng lượng bộc phát như núi lửa, âm đ*o của nàng mãnh liệt bài tiết ra giống như sữa bò.
" A, Tiểu Hàn ! Ta, ta......"
Quách Vịnh Nhàn phản ứng mãnh liệt thật sự rung động ta, dục vọng của ta cũng chầm chậm hạ xuống.Bởi vì ta trong lúc đó ta đã phát hiện chiếc camera che dấu rất kín kẽ.
" Thoải mái không? Vịnh Nhàn tỷ."Ta ôm Quách Vịnh Nhàn hỏi.
"Đời này ta chưa từng thư thái như vậy, thật sự là oan nghiệt, ư......"
" Về sau Tiểu Hàn nếu có cơ hội lại để cho Vịnh Nhàn tỷ thoải mái."Ta cười nói.
" Cái gì gọi là có cơ hội?"Quách Vịnh Nhàn làm nũng " Mười ngày nửa tháng là một lúc, nửa năm một năm cũng là một lúc, vậy thì ta làm sao bây giờ? Ta vừa rồi đã nói qua, nếu như ngươi chinh phục ta, ta lập tức ly hôn, cái này cũng không phải nói mà thôi."
" Không ly hôn ta cũng có thể thường xuyên an ủi Vịnh Nhàn tỷ. Nếu như Vịnh Nhàn tỷ thực muốn ly hôn, ít nhất chờ ta tránh thoát trận tai nạn này." Ta cười hì hì xoa cặp vú Quách Vịnh Nhàn, cặp vú lớn quả thực như quả lê chín mọng, ta nhịn không được cúi đầu cắn một cái.
" Ư."Quách Vịnh Nhàn ôm đầu ta rên rỉ: "Ngươi bây giờ là nam nhân của ta, ta sẽ nghĩ tất cả biện pháp cứu ngươi, chẳng những muốn cứu ngươi, còn muốn tận lực giúp ngươi lưu lại số tiền kia."
Tâm trạng của ta bỗng rạo rức: "Thực sự có biện pháp sao?"
Quách Vịnh Nhàn rất có lòng tin nói: "Ta sẽ lừa ngươi sao?"
Thật là niềm vui quá đỗi, huyết khí dâng lên khiến ta không nhịn được mà cười xấu xa vơi Quách Vịnh Nhàn: "Vịnh Nhàn tỷ, cám ơn đại ân của ngươi, ta hình như còn chưa có bắn."
" Ta biết."Quách Vịnh Nhàn ôn nhu sờ lên lỗ tai của ta: "Tiểu Hàn, Vịnh Nhàn tỷ thật sự rất cảm động. Vì để ta thoải mái, ngươi tình nguyện nghẹn lấy, đợi lát nữa tỷ tỷ muốn ngươi rọi vào."
" Được rồi."Ta thở dài: "Ngươi đã không muốn nói thì ta cũng không miễn cưỡng ngươi, bất quá, ta sẽ cả ngày muốn ngươi."
" Ha ha."Sở Huệ nở nụ cười, tiếng cười rất ngắn, ta dám đánh cuộc nàng cả đời cũng không cất tiếng cười to.
" Như thế nào? Cảm giác khá hơn chút nào không? Xin lỗi đã khiến ngươi sợ hãi."
Ta ngồi bên cạnh Sở Huệ, nàng tuy nở nụ cười nhưng sắc mặt không tốt, bộ dạng ốm yếu. Ta lấy lên một tờ khăn giấy nhè nhẹ lau sạch bọt nước trên mặt nàng, thuận tiện kiểm tran nhiệt độ cơ thể nàng.
" Tốt hơn nhiều rồi. Lần sau đi vào nhớ gõ cửa trước."Sở Huệ nhẹ nhàng trách cứ.
" Tiếp theo ngươi tự an ủi nhất định phải nói cho ta biết trước, ta nhất định không đi vào."Ta muốn cười.
"Ngươi...... Ngươi nói lần sau...... Ta dứt khoát chết đi cho xong ." Thanh âm từ tính lần nữa phát ra uy lực cực lớn, mang theo lấy sự hấp dẫn, u oán, hờn dỗi giống như thôi miên vậy, khiến cho ta choáng váng.
" Ngươi nếu chết rồi, ta sẽ rất khổ sở ."Ta thì thào tự nói.
" Ngươi nếu không lấy y phục của ta ra, ta...... Ta thật muốn mắc cỡ chết á."Sở Huệ liếc nhìn ta, ôn nhu trách cứ.
" Ngươi muốn mặc quần áo, trước tiên rút cái đồ này ra nha ! Cũng không thể cứ để nó cắm ở đó chứ?"
Ta bất tri bất giác học được ngữ khí Sở Huệ, chậm rãi không đếm xỉa tới hỏi, trong lòng lại la hét muốn nhìn một chút xem Sở Huệ rút dương v*t giả ra khỏi mật huyệt như thế nào.
dương v*t giả tạo hình không tệ, góc cạnh rõ ràng, điểm lồi tung hoành, phi thường tinh xảo, nhưng so với côn th*t của ta rõ ràng kém một bậc. Ta không khỏi có chút đắc ý, chỉ là con mắt của ta không dám nhìn Sở Huệ trần truồng nữa, ta sợ ta sẽ không nhịn được mà cưỡng gian mỹ nữ này mất. Thật ra từ lúc bước vào phòng Chu Cửu Đồng, dương v*t của ta đã cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại.