Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 70 : Khẩu súng (1)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




Da đầu ta run lên, biết rõ triệt để xong rồi, Sở Huệ giải thích như thế thì cho dù ta có giải thích thế nào cũng không xóa bỏ được hiểu lầm. Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, Cát Linh Linh tức giận đến toàn thân phát run, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, nàng phẫn nộ mắng to một câu: " Cẩu nam nữ."rồi lập tức quay người rời đi.



" Đồ đàn bà chanh chua, hừ !""



Sở Huệ nhìn bóng lưng Cát Linh Linh mắng một câu, lập tức rất quỷ dị hỏi ta: " Có phải Cát Linh Linh thích ngươi hay không nha?"



Ta nghĩ thầm, đâu chỉ thích không thôi? Làm cũng làm rồi, chỉ là ta không dám nói bậy: " Không có a, nàng làm sao lại thích được ta? Ta chỉ là một nhân viên bé như hạt vừng thôi mà."



" Hừ, ngươi không lừa được ta đâu. Ta hiểu rất rõ về nàng, nếu nàng không thích ngươi chắc chắn sẽ không phát rồ lên như vậy."Sở Huệ mập mờ nhìn ta, phảng phất muốn từ ánh mắt của ta tìm ra bí mật giữa ta và Cát Linh Linh.



Ta nhàn nhạt cười nói: " Dù là Cát Linh Linh thích ta cũng bình thường, người với người không phải ngươi yêu thích ta thì là ta thích nàng. Ngươi không cần phải dùng ta làm công cụ để Cát Linh Linh tức giận, nàng sẽ hận chết ta mất."



Tuy ta vẫn mê luyến Cát Linh Linh nhưng hôm nay đã bất đồng, biết được Cát Linh Linh cũng là một phần tử trong kế hoạch hãm hại ta, cõi lòng ta đã sớm nhỏ máu. Sở Huệ trêu cợt Cát Linh Linh như vậy tuy ta không thích, nhưng lại hơi thỏa mãn khoái cảm trả thù, ngoài miệng oán trách Sở Huệ vài câu, ta ôm hộp băng muốn rời đi.



Không nghĩ tới, một hồi tiếng bước chân truyền đến, Cát Linh Linh đã quay lại, nàng sắc mặt tái nhợt đi về phía ta rống lên:" Ngươi đi theo ta, ta có chuyện tìm ngươi."



Ta lại càng hoảng sợ, đang định đi theo Cát Linh Linh thì Sở Huệ lại kéo tay ta dịu dàng nói: " Ngươi đưa ta về tiệm đi. Mới đến một loạt mẫu nội y mới, ta muốn mặc thử vài món, ngươi nhìn giúp ta được không?"



Mặc thử nội y? Ánh mắt ta sáng ngời, nướt bọt lập tức phun trào trong miệng, sợ rằng chỉ cần há miệng là nước miếng tuôn ra ngoài.



" Sở Huệ, ngươi nếu như còn quấn lấy hắn, ta cam đoan lập tức trở mặt với ngươi, đừng để tình hữu nghị ba năm giữa chúng ta tan thành mây khói."



Cát Linh Linh lần này không rống lớn, nàng lạnh lùng nhìn Sở Huệ, dùng khẩu khí không thể lạnh lẽo hơn cảnh cáo Sở Huệ. Sở Huệ sửng sốt một chút, trợn mắt nhìn Cát Linh Linh, vậy mà không dám nói nửa câu nữa. Cả Sở Huệ cũng không dám gây với con cọp cái này, ta càng không dám phóng một cái rắm, vội vàng nhắm mắt theo đuôi. Bất quá, có thể thưởng thức cặp mông đẹp vểnh lên của Cát Linh Linh, dù là theo đuôi nàng cũng là một kiện chuyện vui, hồi tưởng lại một màn bá vương ngạnh thượng cung kia, trong lòng ta sinh ra sự áy náy.



" Lên xe."Cát Linh Linh chui vào trong xe, đóng sầm cửa lại rồi ra lệnh cho ta.




" Đủ rồi, muốn khiến ta ngạt thở chết sao? Chồng ta sẽ không buông tha ngươi đâu."Cát Linh Linh đẩy ta ra, thở hổn hển từng ngụm.



"Ta là chồng ngươi."



Ta lại ôm lên bờ eo mềm của Cát Linh Linh, một bàn tay lùa vào áo nàng, đẩy ra ngực xinh xắn, trèo lên cặp vú đầy đặn, đây là đồ chơi tốt nhất trên thế giới, văn vê không phiền, chà xát không ngán, nhũ phong đầy đủ bị ta chà đạp bừa bãi.



" Đây là đồ của ngươi sao? Ngươi muốn sờ cứ sờ, ngươi có hỏi qua ta sao?"Cát Linh Linh luống cuống tay chân ngăn cản sự khinh bạc của ta nhưng tốn công vô ích. Nàng ngăn cản được viên thịt trái thì không cản được viên thịt phải, đến đi đi đúng là được ta chơi cái chết đi được. Cuối cùng khiến nàng bực bội, cũng mặc kệ thục nữ hay không thục nữ, nhã nhặn hay không nhã nhặn, tay nàng cũng bắt lấy quả cầu thịt dưới hạ thể ta.



" Âi ai ai...... Nhẹ chút nhẹ chút."Hòn dái truyền đến cảm giác đau nhức, ta vội vàng kêu to.



" Hiện tại có thể bỏ bàn tay thúi của ngươi ra chưa?"Cát Linh Linh đắc ý nhìn ta, tựa hồ tại nói cho ta biết, hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay nàng.



" Không thả."Ta giảo hoạt cười cười, ngón tay vẫn nắm chặt nhũ phong.



" A? Rất kiên cường, xem ai sợ ai?"Cát Linh Linh đôi mắt đẹp như làn thu thuỷ, vừa khẽ cười vừa tăng lực trên tay.



" Ôi, xong rồi, nhất định là bị thương rồi."Ta kêu to, tranh thủ thời gian buông viên thịt trên tay. Trong tiếng cười như chuông bạc của Cát Linh Linh, ta thống khổ cởi quần ra, móc ra dương v*t sưng to, cẩn thận quan sát có bị thương hay không.



" Ta...... Ta căn bản là không dùng lực, nhìn cái gì vậy? Thực buồn nôn."Cát Linh Linh kinh hãi, trông thấy ta giơ tên gia hỏa lên cao, nàng lập tức che mặt hoa đào, thẹn thùng định chạy đi. Hai tay ta triển khai, như diều hâu vồ gà con, ôm mỹ nhân đanh đá này vào trong ngực.



Cát Linh Linh kêu to:" Đại Duy sắp trở về đó, thả ta ra, không được."



Hai tay ta xuất kích, chuẩn xác cầm hai cái vú lớn chà xát mãnh liệt, sờ lâu thành nghiện, lại thuận thế vén váy ngắn lên, tham tiến vào hầm thịt nước sôi lửa bỏng.