Tỷ Phu Vinh Dự
Chương 72 : Đàm phán (1)
Ngày đăng: 08:14 19/04/20
" Vậy lão Chu Cửu Đồng cứ như vậy buông tha các ngươi sao?"Ta tò mò hỏi.
" Chu Cửu Đồng đương nhiên không đơn giản buông tha chúng ta như vậy, lúc ấy hắn đã bức bách chúng ta lập tức đồng ý, nhưng rất kỳ quái, về sau hắn đột nhiên tỏ ra phóng khoáng, cho chúng ta ba tháng thời gian để chúng ta trả hết nợ nợ nần. Nếu như không được, chúng ta phải đáp ứng cả ba điều kiện của hắn, nếu như chúng ta không đáp ứng, hắn sẽ báo án."La Tất buồn bực cực kỳ.
" Ừ, thứ hai là đại hội cổ đông, xem ra, các ngươi hiện tại còn chưa chuẩn bị tốt."Ta nhàn nhạt nói, trong lòng cũng dần dần có một ý nghĩ thông suốt. Ta đoán chừng Chu Cửu Đồng đột nhiên buông lỏng điều kiện cũng là bởi vì Sở Huệ đã lén đáp ứng Chu Cửu Đồng. Ai ! thật đáng thương cho Sở Huệ.
" Đúng vậy! Chúng ta gần như đã tuyệt vọng. Bất quá, ông trời còn có mắt! Chúng ta đã có đại cứu tinh là Trung Hàn lão đệ, ha ha......"La Tất đột nhiên hai mắt tỏa sáng cười lên ha hả.
" Ta là cứu tinh? La tổng quá đề cao ta rồi. Ta bất quá chỉ là đem kết quả phân tích của mình nói cho ngươi biết, ngươi có thể kiếm tiền đó là phúc khí của ngươi, đừng nói ta là cứu tinh nữa."Ta cười tủm tỉm nhìn La Tất, nghĩ thầm ngươi còn chưa nói hết ra.
" Trung Hàn lão đệ, ngươi cũng đừng pha trò. Lúc rạng sáng, tổng thanh tra tài vụ Hầu Thiên Kiệt đã điện thoại cho ta, hắn cho ta biết Trung Hàn lão đệ đại phát thần uy kiếm lời ba tỷ. A, ta thật không dám tin Trung Hàn lão đệ dũng mãnh phi thường cái thế. Mọi chuyện đã qua, ta muốn học một chút kỹ xào của Trung Hàn lão đệ."
" Rạng sáng?"Ta sờ lên cái mũi, trong lòng thật sự là vừa buồn cười vừa tức giận, ngẫm lại lúc ta liều mạng đã có ánh mắt theo dõi từng cử động của ta, thế mà ta lại ngây ngốc lấy vận mệnh cùng tiền đồ của mình ra để mạo hiểm giúp người ta giành thiên hạ, thật đúng là một con lợn.
" Kỳ thật trong lòng ngươi muốn cái gì chúng ta cũng tinh tường. kt từ khi thành lập đến nay, tiến hành giao dịch không tuân theo quy định không phải chỉ một mình ngươi, nhưng dám dùng chín trăm ngàn đôla để thao tác , ngươi là người thứ nhất. Ha ha, La Tất ta cúi đầu bội phục ngươi, Tiểu Huệ nhà ta vừa biết chuyện này cũng bội phục Trung Hàn lão đệ. Ha ha......"
" Đúng vậy, thật lợi hại."Sở Huệ liếc mắt với ta khiến tâm trạng ta trở nên kích động, rất muốn mỉm cười đắc ý . Nhưng bên cạnh chiếu lên một chùm lãnh mang khiến ta sợ hãi, Cát Linh Linh ở bên tỏ vẻ thờ ơ lạnh nhạt nhưng ta cũng không dám làm càn, thành thật tránh đi ánh mắt Sở Huệ.
La Tất vừa ngừng tiếng cười, Cát Linh Linh đã bật tiếng cười lạnh. Xem biểu tình trên mặt nàng, đối với việc ta kiếm được ba tỷ cũng chẳng cao hứng chút nào:
" Thật lợi hại, nhưng ngươi có nghĩ tới tình cảnh nếu thua lỗ? ngươi Không những mình ngươi xong đời, chỉ sợ cả Tiểu Quân cũng dính vào. Ta không sợ nói cho ngươi biết, Chu lão cẩu kia đã để ý tiểu di của ngươi, nếu như ngươi lần này thua lỗ, hắc hắc, ta cam đoan kết quả của ngươi cũng tương tự như chúng ta vậy."
" Cái gì? Chu Cửu Đồng đã để ý Tiểu Quân ư?"Ta vừa sợ vừa giận.
" Hừ, lần trước Tiểu Quân tới công ty, ta mang Tiểu Quân đến phognf hành chính làm hồ sơ, chẳng may đụng phải Chu lão cẩu. Lão ta vừa thấy Tiểu Quân thì cả người đã thay đổi, đuổi theo ta hỏi Tiểu Quân là ai, ta nói cho hắn biết là tiểu di của ngươi, ngươi đoán Chu lão cẩu nói như thế nào?"Cát Linh Linh lạnh lùng hỏi ta.
" Nói như thế nào?" Gân xanh trên cổ ta đã bạo lên, hai con mắt sắp phun lửa. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Chu lão cẩu nói:" Tiểu di đã tuyệt sắc như thế, vậy lão bà ngươi cũng nhất định cũng rất đẹp , hai người đều......"" Cát Linh Linh không định thêm gì đi nữa.
" Đương nhiên là cảm ơn ngươi đã giúp chúng ta. Nếu như ngươi không giúp, có lẽ chỉ hai ngày sau, ta đã biến thành một người khác, ta sẽ trở nên tự ti, trở nên tục tằng, trở thành kẻ ai cũng có thể làm chồng."
Cát Linh Linh dùng ngón tay xinh đẹp nhẹ nhàng lướt qua môi ta, tại sống mũi cao thẳng trên nhẹ nhàng điểm một cái.
" Có lẽ ta là ân nhân do trời định của ngươi."
Ta cười hì hì, cánh tay dài ôm Cát Linh Linh vào trong ngực, thầm cảm thán nhân sinh biến ảo vô thường, có lẽ chỉ cần một sự kiện cũng có thể cải biến cuộc sống một người. Đúng như lời Cát Linh Linh, nếu như hai ngày sau nàng sẽ không thể không ủy thân cho một lão già họm hẹm, chịu đựng vô cùng khuất nhục, như vậy cuộc đời nàng có lẽ thật sự bị cải biến, tốt đẹp hơn hay là đồi bại hơn? Ta nghiêng về khuynh hướng thứ hai.
" Ngươi chính là ân nhân của ta. Vừa rồi trông thấy Đại Duy dùng súng chỉ vào ngươi, ta rất lo lắng, sợ ngươi ghi hận trong lòng không chịu hỗ trợ. Ha ha, xem ra lo lắng của ta là dư thừa , ngươi không nhỏ mọn như vậy. Nam nhân độ lượng mới là nam nhân, ta rất thích nam nhân như vậy."Cát Linh Linh tựa đầu gối lên bờ vai ta ôn nhu thổ lộ.
" Đừng nói nữa, cây súng kia đúng thật là rất đáng sợ, lúc đó thực khiến ta sợ hãi, tiểu đệ đệ cũng bị dọa mềm nhũn. Ô...... Hình như bị héo rồi."Ta tỏ vẻ muốn khóc như đưa đám.
" Cái gì? Ngươi nói không thể lên sao, sẽ không thật sự có chuyện chứ? Nào, nhanh cho ta xem một chút."Cát Linh Linh cả kinh, ngồi thẳng người lên thò tay vào đũng quần của ta.
" Ở chỗ này sao?"Ta kinh hãi. Tuy đường cao tốc xe không nhiều xe cộ qua lại, nhưng trong một phút cũng có hơn mười chiếc đi qua. Cát Linh Linh lại ở trong xe vạch dương v*t của ta ra, thật sự là rất điên cuồng .
"Sợ cái gì? Nhanh cho ta xem một chút." Cát Linh Linh vẫn muốn làm theo ý mình, đang nói chuyện nàng đã kéo khóa quần ta ra, móc ra nhục hành nửa mềm nửa cứng rắn. Chỉ là tên gia hỏa này vừa tiếp xúc bàn tay nhỏ bé của Cát Linh Linh lập tức ngẩng đầu uy vũ được không ai bì nổi, ta nhịn không được cười ha ha.
Cát Linh Linh hung dữ trừng mắt với ta, lớn tiếng gắt giọng: " Ngươi định lừa gạt ta sao? Có tin ta cắn thứ này hay không?"
Ta phát lạnh, lạnh lùng nói:" Ta không tin."
Cát Linh Linh cắn cặp môi đỏ mọng, nhìn ra ngoài của sổ xe thấy không có xe khác đến gần, nàng liền cúi xuống ngậm đại nhục bổng của ta vào trong miệng, thè lưỡi ra liếm rồi mút vào, linh hồn nhỏ bé của ta như bay lên trời.
" Linh Linh tỷ...... Linh Linh tỷ yêu quý của ta, ngươi...... Ngươi từ khi nào mà trở nên dâm đãng như vậy?"Ta cắn chặt răng, tận lực không để cho mình phát ra tiếng kêu.
" Ta sao? Ta là thục nữ mà."Cát Linh Linh nôn ra quy đầu thô to, làm dáng trừng mắt với ta, sau đó lại ngậm đại nhục bổng của ta vào cái miệng anh đào nhỏ nhắn. Đây là lần thứ hai Cát Linh Linh ngậm dương v*t của ta, so với lần thứ nhất thì công phu đã có sự tiến bộ, hiểu được cách đem quy đầu của ta xâm nhập đến cổ họng của nàng, ta quá mức hưng phấn cơ hồ suýt nữa thất thủ, may mà có mấy chiếc xe đi qua phân tán lực chú ý. Mặc dù như vậy, ba phút sau ta vẫn bị đánh tơi bời, phun ra tinh dịch tràn đầy vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Ta rống to như một kẻ tâm thần: "Nuốt vào, mau nuốt vào."