Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 86 : Không từ thủ đoạn (1)

Ngày đăng: 08:14 19/04/20




"Thực xin lỗi, thực xin lỗi Chu thư ký."



Lúc tên cảnh trả đem điện thoại lại cho Chu thư ký, tay hắn đang run rẩy. Hắn lập tức quay người, hét lớn với nữ cảnh sát trên xe: " Tiểu Đinh, ngươi nhanh đi gọi Lưu Đội trưởng trở về, nhanh, nhanh !"



Nữ cảnh sát sắc mặt trắng bệch, nhanh chóng nhảy xuống xe chạy như bay vào kt, ta phát hiện tư thế chạy của nàng rất khó coi.



" Chu thư ký...... Chuyện này nhất định là hiểu lầm."Tên cảnh sát trưởng dốc sức lau mồ hôi trên trán, cũng không biết có phải là do trời nóng nực hay không.



" Bây giờ có thể nói cho ta biết tại sao ngươi phải mang tổng giám đốc kt đi không?"Chu thư ký lãnh đạm hỏi tên cảnh sát.



" Chúng tôi nhận được thông báo, hoài nghi Lý Trung Hàn tham ô công quỹ, trái với quy định quản lý tài chính."Trung niên cảnh sát cúi người rất thấp, bộ dạng bỉ ổi vô cùng.



" Có chứng cớ sao?"Chu thư ký hỏi.



" Có nhân chứng."Trung niên cảnh sát mồ hôi trên trán càng nhiều.



" Vậy tức là không có vật chứng ? Nếu như không có vật chứng ngươi đã tiến hành bắt giữ người, vậy có phải là quá qua loa hay không?"



Chu thư ký không hề ôn hòa, giọng hắn có chút nghiêm khắc. Đối với chuyện không có vật chứng, Hà bí thư đương nhiên cố lấy ra nắm thóp.



" Vâng vâng vâng, tôi lập tức mang người đi."



Trung niên cảnh sát đại đội nhân mã từ trong kt đi ra, sắc mặt của hắn càng ngày càng tái nhợt, mang theo sự lo lắng, hắn nhỏ giọng khẩn cầu: " Chu thư ký, thật là hiểu lầm, mong ngài lượng thứ, tôi trước mặt ngài cùng vị tiểu thư này còn có Lý tổng tài thực lòng xin lỗi, hi vọng Chu thư ký rộng lòng tha thứ, hi vọng vị tiểu thư này rộng lòng tha thứ, hi vọng Lý tổng tài rộng lòng tha thứ."



" Ngươi đi đi."Chu thư ký lạnh lùng nói.



" Vâng vang."Sau khi liên tục xin lỗi hắn mới xám xịt bỏ đi. Lúc đến là khí thế nhường nào, lúc đi lại uất ức như thế, thật làm cho ta cảm khái.



" Ca......"



Một thân ảnh nhắn xinh xắn vọt tới trước mặt ra, ta cười cười giới thiệu với Hà Phù cùng Chu thư ký: " Đây là biểu muội tôi."



" Ca...... Ô......"



Tiểu Quân bổ nhào lên người của ta, ôm ta thật chặt lớn tiếng thút thít.


Đưa Hà Phù đi, ta gọi ba gã bảo vệ của công ty tới, trực tiếp đi đến bộ phận đầu tư. Nơi này ta có gửi một món đồ, đó chính là nhược điểm của Đỗ Đại Duy.



" A, chào tổng giám đốc."



"Chào tổng giám đốc tốt."



Trên đường đến văn phòng Đỗ Đại Duy, đồng sự đến chào hỏi ta nối liền không dứt. Ta đều khách khí gật gật đầu, cũng không trách cứ bọn họ lúc trước đối xử lạnh lùng với ta, mọi người đều có sự ích kỷ, ta rất hiểu điều đó.



" Tổng giám đốc quang lâm thật là vinh hạnh của ta !"



Đỗ Đại Duy dùng ánh mắt vi diệu liếc nhìn ta, lúc này tâm tình hắn nhất định rất mâu thuẫn. Ta đã giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh, nhưng sự thăng chức của ta cũng khiến cho hắn cảm thấy cực không công bằng.



" Như thế nào? Ngươi không chúc mừng ta sao?"Ta không hề tỏ ra khách khí, đặt mông ngồi trên ghế sa lon.



" Chúc mừng chứ, chúc mừng sự may mắn của ngươi. Bất quá, ta vẫn còn muốn nói cho ngươi biết, nếu như ngươi còn dám gặp Linh Linh, ta nhất định sẽ liều mạng với ngươi."Đỗ Đại Duy ngoài mạnh trong yếu nhìn nhìn chằm chằm vào mắt ta buông lời đe dọa.



" Ha ha, ngươi cũng thật sự là ngoan độc đó. Ngày đó, bộ dạng cầm súng ngươi của suýt chút nữa đã hù chết ta đó."Cơn giận của ta lập tức bùng lên, người khác đối với ta đều rất khách khí, cái tên Đỗ mập mạp này lại còn dám đe dọa ta, thế cho nên ta không còn xưng hô bằng tên của hắn, mà gọi hắn là mập mạp.



" Ngươi......" Khối thịt mỡ trên mặt Đỗ Đại Duy run rẩy một lát, hoàn toàn nói không ra lời.



" Được rồi, đừng nói những cái kia nữa. Ta tới đây để nói chuyện với ngươi, nếu như ngươi không muốn nói chuyện, ta sẽ lập tức đi ngay, đến lúc đó ngươi đừng hối hận."Ta cười lạnh hai tiếng.



Đỗ Đại Duy thoáng cái đã mềm nhũn như một quả bóng da xì hơi, hắn cúi cái đầu xuống rít ra: "Nói đi."



Ta nở nụ cười. Bởi vì có câu kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, bây giờ ta là người chạm tay có thể bỏng, dù mười tên như Đỗ Đại Duy ta cũng không để vào mắt, ta thậm chí hi vọng hắn làm ra chuyện ngốc nghếch, cho ta một cơ hội trả thù.



" Kỳ thật, ta chỉ muốn một vật, vật này thuộc về bí mật cỉa công ty, ngươi có thể không đưa cho ta, nhưng ta khuyên ngươi đừng ép ta gọi ba tên bảo vệ bên ngoài đến lục soát phòng làm việc của ngươi."



" Ta không biết ngươi muốn cái gì, mọi thứ trong văn phòng này ngươi đều có thể tùy ý lấy đi."



Ta nở nụ cười, cười rất quỷ dị: " Vậy xin cảm tạ ."



Đỗ Đại Duy trợn mắt há hốc mồm nhìn ta lôi ngăn kéo bàn công tác của hắn ra, lấy đi một tập tài liệu liên quan đến việc Đái Tân Ni tham ô công quỹ. Ta còn cảnh cáo Đỗ Đại Duy, nếu như hắn dám khi dễ Cát Linh Linh, chỉ bằng khoản hắn thiếu nợ công ty, ta cũng đủ để đem đưa đưa vào tù. Lúc rời khỏi văn phòng Đỗ Đại Duy, trong đầu ta vẫn không thể quên vẻ mặt sợ hãi của Đỗ Đại Duy, ta muốn triệt để thu phục hắn, đáp lại những gì hắn đã làm với ta, cướp đi mọi thứ của hắn.