U Linh Giới
Chương 11 : Hội nghị (thượng)
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
Rốt cuộc là nhiều nhất hay ít nhất đây?
Thạch Phi Hiệp ăn xong điểm tâm, thập phần tin tưởng cho rằng, với vị trí địa lý ưu việt, cơ sở vật chất ưu mỹ, cùng tố chất nhân viên ưu tú của Con thuyền Noah, nhất định là nhiều nhất. Hơn nữa mọi người nhất định sẽ chen lấn tranh giành nhau mà tới đây.
Cho nên, hắn đặc biệt mở thật rộng đại môn của Con thuyền Noah.
Chín trăm người lận nha.
Đây không phải chuyện đùa.
Thạch Phi Hiệp đứng ngay đại sảnh, trong lòng tráng khí ngút trời.
......
Đồ ăn bữa trưa rất tuyệt.
Thạch Phi Hiệp sau khi ăn uống no say, cảm thấy đời người không thể quá viên mãn, không hoàn mỹ mới là hoàn mỹ thật sự. Vì thế liền chủ động dự đoán số khách bớt đi một ly.
Con số bốn trăm rưỡi cũng không tồi, so với ba trăm tám cùng hai lần hai trăm rưỡi vẫn có một khoảng cách.
......
Cơm chiều chẳng những phong phú, mà còn dư thừa, đủ cho chín trăm người ăn uống no say.
Thạch Phi Hiệp vừa ăn vừa nghĩ: bất luận tên đến sau cùng là kẻ xúi quẫy nào, hắn nhất định túm lấy kẻ đó đòi tiền vốn đồ ăn phục vụ cho chín trăm người!
Gần mười một giờ.
Một cỗ xe ngựa lao tới cực nhanh khiến bánh xe tóe lửa hừng hực, như sao băng xẹt qua bầu trời đêm.
Thạch Phi Hiệp hỏi Gin: “Là xe ngựa của địa ngục đúng không?”
Gin đưa ngón tay vuốt vuốt cằm: “Nghe nói Tinh linh vương vẫn chưa trả xe ngựa cho Abaddon.”
Nói cách khác, người tới có khả năng là Tinh linh vương Omedeto?
Thạch Phi Hiệp cảm thấy thật hóc búa.
Muốn moi tiền từ trong tay Omedeto, vẫn phải dựa vào Dea.
Hắn đang miên man suy nghĩ, xe ngựa đã tiến gần.
Cũng là xe ngựa của địa ngục, nhưng chiếc này rõ ràng cao cấp hơn của Abaddon. Toàn bộ cỗ xe đều dùng đá quý trang hoàng, viên kim cương khổng lồ trên nóc xe còn to hơn cả quả dưa hấu.
Thạch Phi Hiệp kinh ngạc nói: “Không ngờ nền công nghiệp plastic dưới địa ngục lại phát triển như vậy.”
“Không phải plastic.” Gin dùng ánh mắt chuyên nghiệp giám định, “Là hàng thật.”
“...... Chúng ta đổi nghề đi?” Thạch Phi Hiệp nghiêm mặt nói.
Gin cũng thành thành thật thật trả lời: “Nếu ngươi muốn làm ăn cướp, tốt nhất nên gọi thêm Isfel.”
“Khó lắm sao?”
“Khó lắm.”
Từ trái sang phải, theo thứ tự là —— đại biểu Titan, đại biểu Người lùn, đại biểu Người sói, đại biểu Tinh linh.
“Các vị có phải là đội tiên phong không?” Thạch Phi Hiệp dùng cặp mắt sáng rực nhìn bọn họ.
Bốn đại biểu giáp mặt nhìn nhau.
Đại biểu Tinh linh nói: “Vương tử ta phái ta đi nghênh đón các vị sứ giả, sau đó đến Con thuyền Noah.”
“Chẳng lẽ Tinh linh vương không hiểu, đoàn đại biểu thật ra là một loại phúc lợi sao?” Thạch Phi Hiệp thở dài một tiếng, dẫn bọn họ vào khách sạn.
Mammon đã dùng bữa xong, đang tựa người trên lầu hai nhìn xuống bọn họ.
Đại khái là đột nhiên gặp Mammon, bốn đại biểu đều hoặc ít hoặc nhiều tỏ vẻ khẩn trương.
“Các vị dùng cơm chưa?” Giọng nói của Thạch Phi Hiệp đúng lúc xen vào.
Bốn đại biểu đều ra ý là chưa.
Thạch Phi Hiệp nói: “Thế thì lên lầu hai dùng bữa đi.”
Các vị đại biểu vừa ngẩng đầu, liền thấy Mammon đang đứng trên lầu hai, đồng loạt tỏ vẻ hết – đói – rồi.
“Nếu đã vậy, khai hội trước đi.” Mammon theo thang lầu chậm rãi bước xuống.
Bây giờ đã là mười hai giờ đêm rồi a, có hội họp gì không thể đợi tới ngày mai hãy khai mạc được sao?
“Ta nhớ ngươi từng hỏi ta về vấn đề mở rộng kinh doanh cho Con thuyền Noah......” Mammon ngân dài giọng.
Thạch Phi Hiệp thức thời nói: “Ta lập tức chuẩn bị phòng hội nghị.”
Phòng hội nghị ở lầu hai. Chính là nơi Thạch Phi Hiệp lần đầu tiên may mắn nhìn thấy hào quang của Lucifer và Michael.
Chờ đoàn đại biểu đều an tọa, trà nước điểm tâm đều dâng lên, Isfel rốt cuộc cũng xuất hiện.
Mammon nhìn hắn trở tay đóng cửa, ánh mắt hơi trầm xuống: “Không phải là đại hội cửu giới sao?”
Isfel nói: “Ân.”
“Nhưng sao giống như chỉ có sáu?” Mammon đã tính cả Thạch Phi Hiệp.
Isfel nói: “Quen rồi.” Trước kia chưa từng có đại biểu nhân giới tham gia hội nghị, cũng gọi là đại hội cửu giới đấy thôi.
Mammon dựa vào lưng ghế, nói: “Bắt đầu chưa?”
Bốn vị đại biểu mờ mịt nhìn Isfel.
Isfel chậm rãi hỏi: “Các vị đã đi qua giới thứ mười chưa?”
Bốn đại biểu cả người chấn động, sắc mặt đại biến.
Mammon hơi nhíu mày.
Isfel nói: “Đây là chủ đề của hội nghị.”