U Linh Giới
Chương 113 : Giúp đỡ (hạ)
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
Cửa xe rộng mở.
Mammon bước ra. Bộ vest màu tím sẫm cỡ lớn, áo sơmi xám nhạt bên trong.
Tuy rằng màu sắc thanh đạm hơn trước kia rất nhiều, nhưng trong mắt Thạch Phi Hiệp, hắn vẫn như cũ là tay trùm tư bản thích khoe khoang. Cho dù lúc này thoạt nhìn hắn có chút khẩn trương.
Isfel dường như đã ngầm đồng ý với sự xuất hiện của hắn.
Mammon xuyên qua kết giới đáp xuống mặt đất.
Thạch Phi Hiệp sực nhớ, lúc hắn vừa tới Con thuyền Noah từng được huấn luyện, chẳng hạn, thấy khách đến phải kiểm tra giấy tờ của họ trước, để bảo đảm họ đều ở trọ hợp pháp. Nhưng ngoài lần bị đánh lén trước đó ra, hắn cũng không còn thấy thứ được gọi là giấy tờ nữa, ngay cả giấy tờ giả cũng chẳng có.
Mỗi vị khách đến đều mang bộ dáng ‘khuôn mặt ta chính là giấy tờ tốt nhất’.
Mammon đương nhiên không biết cõi lòng Thạch Phi Hiệp đang ngổn ngang trăm mối tơ vò, giờ khắc này, trong đáy mắt lẫn đáy lòng hắn đều chỉ có thể dung chứa một mình Metatron mà thôi.
“Ta tới đón ngươi.” Hắn nói.
Metatron nhìn hắn, vẫn không nhúc nhích.
“Hybe đã cung khai.” Mammon nói, “Là Shipley.”
Metatron ngẩn ra, không dám tin nhìn hắn, “Tại sao?”
Mammon nói: “Không biết. Có lẽ, đây là điều Thần hy vọng chúng ta tìm hiểu.”
Metatron thoáng nhíu mày.
Mammon trong lòng đau xót, bàn tay nhịn không được vươn ra, nhưng nửa đường dừng lại, búng tách một cái, tiếp đó mỉm cười ‘không sao cả’, nói: “Ngươi có thể lựa chọn không tin, ta chuẩn bị đi giới thứ mười một chuyến nữa, nếu ngươi muốn tham gia...... ta sẽ rất hoan nghênh.”
Thạch Phi Hiệp đứng một bên xen vào: “Không ở lại một đêm rồi hẵng đi?”
Mammon nói: “Ta chạy đua với thời gian.”
Thạch Phi Hiệp khóe miệng co giật, “Đồng nghiệp ở địa ngục quả nhiên sống trong từng phút giây a.”
Mammon không đếm xỉa tới lời châm chọc của hắn, trực tiếp xoay người, trở về xe ngựa, đóng cửa lại.
Cho dù là vậy, xe vẫn đỗ ở nơi này.
“Thế nào?” Abaddon hỏi.
Mammon nhàn nhạt nói: “Không biết.”
Abaddon nhắc nhở: “Nói dối chung quy không thể lâu dài.”
Mammon ánh mắt lay động, nhưng rất nhanh khôi phục vẻ bình tĩnh: “Nếu bị vạch trần, vậy kẻ nói dối chính là Hybe.”
Abaddon nói: “Hắn suýt nữa tự sát luôn, ngươi còn không chịu buông tha cho hắn?”
Mammon nói: “Hình như ngươi mới là kẻ bức hắn tự sát.”
Mammon nói: “Lần trước tới, bên ngoài giới thứ mười có một cỗ lực bài xích cực mạnh.”
Abaddon nói: “Vậy là vẫn chưa tới?”
Metatron đẩy cửa, trong tay ngưng tụ một quả cầu ánh sáng...... chỉ to cỡ quả bóng bàn, nhưng chói mắt lạ thường.
Abaddon nói: “Ngươi định dùng nó để chiếu sáng cái gì?”
Metatron nói: “Đáng lẽ nó còn to hơn gấp mười lần thế này.” Nhưng lại bị chèn ép.
“Xem ra đã tới rồi.” Mammon cũng nhảy xuống xe, vật chất hắc ám vô hình vô trạng, nhưng có thể cách trở ánh sáng —— một trong những thứ độc quyền của giới thứ mười.
Hắn tiện tay ném ra một đốm lửa —— lửa tham lam.
Lửa từng chút một nuốt chửng hắc ám, bốn bề tuy vẫn là bóng tối, nhưng cuối cùng đã có thể nhìn rõ mặt của đối phương.
Metatron lại dùng quả cầu ánh sáng, quả cầu đã to bằng quả bóng đá.
Abaddon kinh ngạc: “Đây là thứ gì? Thật quá mức quỷ dị.”
Poggi nói: “Quá rõ ràng, nó dùng để đối phó ánh sáng.”
Ánh sáng?
Mammon và Metatron nhìn nhau, trong lòng đều thoáng chấn động.
Một trong những năng lực mạnh nhất của thiên sứ chính là năng lực thánh quang.
“Để ta thử xem.” Metatron nói.
Abaddon cùng Poggi từ trong xe ló đầu ra.
Metatron chỉ dùng một phần mười linh lực, xuất ra thánh quang năng.
Ánh sáng cực mãnh liệt vừa lóe lên liền biến mất.
Abaddon và Poggi đều cảm thấy hai mắt đau rát, nhưng bốn bề rất nhanh khôi phục lại bóng tối.
Metatron quay sang Mammon lắc đầu.
Quả nhiên là để đối phó với ánh sáng sao? Bởi vì vật chất trong bóng đêm cách trở, năng lực thánh quang cũng bị ngăn chặn!
Metatron nhìn đôi tay đã hơi đỏ lên, im lặng không nói gì. Năng lực thánh quang của hắn có lẽ không chỉ bị chặn, mà còn bởi vì uy thế không thể xuyên thấu, dội ngược trở về. May là hắn dùng lực không nhiều lắm, hơn nữa trước khi có dự cảm bất lành, đã nhanh chóng thu hồi năng lực, bằng không...... Hậu quả thật khôn lường.
Mammon đột nhiên nói: “Đây là dùng để đối phó bên trong, hay bên ngoài?”
Khoảng bóng tối này ở trên con đường duy nhất thông đến giới thứ mười, dường như là lá chắn, lại dường như là nhà giam.
Metatron nhớ tới cái chết khó hiểu trong mảnh hắc ám này của Casamia và những thiên sứ khác, phát hiện núi băng vốn được cho là đã được khám phá một phần tựa hồ còn lớn hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.