V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 20 : Quay về giới phù thủy

Ngày đăng: 16:47 19/04/20


Peter đối với phản ứng của Severus vẫn là tương đối thỏa mãn, trên thực tế bọn họ quen biết hai năm, Severus cũng đã sắp 11 tuổi, gần đây cậu vẫn muốn đem chuyện mình là phù thủy nói cho Peter.



Rất hiển nhiên, cậu không muốn buông tha tình bạn này, thế nhưng mỗi lần cậu vừa muốn mở lời đều bị Peter xảo diệu chuyển đi, khi cậu theo bản năng tìm kiếm một cơ hội tốt hơn để nói rõ, kết quả là càng thêm bị Peter phá hư bầu không khí.



“Cậu là đang khi dễ Severus sao?”



“Ha hả, chỉ bị đánh gãy hơn mười lần đã không muốn mở miệng nữa.”



“Bởi vì chuyện của cha mẹ, trong lòng đứa bé này hẳn là còn lưu lại bóng ma, hơn nữa bên cạnh lại chỉ có một người bạn cùng tuổi là cậu, cẩn thận cũng là chuyện bình thường. Cậu dự định đến lúc đó làm sao trấn an đứa bóe đó? Chọc ghẹo nhiều quá… cũng không tốtt.”



Sau đó Fowler liền thấy Peter dùng vẻ mặt kinh ngạc mang theo mừng rỡ nhìn về phía bình hoa bên cạnh, “Sev! Cậu… cậu cũng là phù thuỷ! Thật tốt quá! Tớ vẫn không biết phải nói với cậu như thế nào, tớ thậm chí đã nghĩ cứ cùng cậu đi học ở trường Muggle luôn ấy chứ. Merlin phù hộ, chúng ta sẽ đi học cùng nhau. Thế nào? Cậu chó thích học viện nào không? Trong lòng có dự tính chưa?”



Biểu tình tự nhiên không chút nào giả tạo, diễn xuất hoàn mỹ thể hiện sự vui sướng tột cùng, chỉ là đối tượng biểu đạt không phải chính chủ mà là một chiếc bình hoa mà thôi.



“… … Hình như đích thật là như vậy nha. Tuy rằng Severus sẽ để lộ một ít manh mối thế nhưng cậu cũng không nhất định phải chú ý tới mà.” Về phương diện diễn xuất, hiện tại đã có không ít chuyên gia giơ ngón tay cái lên khen ngợi y, một tên người bình thường như hắn cũng không tiện đánh gia nhiều..



“Mặc kệ thế nào, tôi cũng sẽ giúp cậu mở một buổi họp báo, công bố tin tức chính thức. Còn có, công việc cũng không cần từ chố hết, lúc nghỉ hè và nghỉ đông cậu vẫn có thể ra mặt một chút giữ nhiệt độ.” Fowler phân tích



“Ừ, tôi cũng có ý định như vậy.” Fowler nghiêng đầu nghe thanh âm kêu gào của nhóm fan ngoài cửa sổ.”Tôi làm sao có thể để cho mọi người chờ đợi suốt bảy năm đâu.”







“Voldy!” Abraxas kích động ôm chặt bạn tốt của mình.”Cậu vẫn còn sống thật là một chuyện khiến cho người ta vui mừng.”



“Ba ngày trước tôi đã viết thư cho cậu.”



“Tử vong chỉ cần một giây là đủ rồi.” Abraxas quan sát Voldemort một vòng từ trên xuôgns dưới.”Tốt, xem ra lần đánh cuộc tại ba năm trước là tôi toàn thắng.”



Mỗ V nhìn bộ dạng đắc ý của bạn tốt, trong lòng bắt đầu tổ chức ngôn ngữ.



Chuyện hắn khôi phục dung mạo hoàn toàn không liên quan đến thực nghiệm thanh lọc huyết thống, mà là di chứng của việc lần nữa chỉnh hợp linh hồn, dù sao linh hồn đã tách ra rồi cũng rất khó dung hợp trở lại.



Phương pháp giải quyết tận gốc của hắn chính là gian lận thời gian, khiến tất thảy trạng huống trở về vài năm trước đây.



Thao tác cụ thể tự nhiên sẽ không đơn giản như ‘Cái xoay thời gian’, hắn không chỉ phải xoay ngược thời gian mà còn phải tìm về sự khôi phục của cưo thể mình.



Muốn khôi phục linh hồn trở lại cần phải tiêu tốn tinh lực nhiều hơn khi cắt ra vài mươi lần. Cứ ngẫm lại xem, hiện tại học thức của hắn hiển nhiên so với thời học sinh thì phong phú hơn không ít, thậm chí thế lực và tài lực so với năm đó khi vừa tốt nghiệp cũng hùng hậu hơn nhiều. Với vốn liếng như vậy, hắn còn phải dùng tất cả thời gian vùi đầu vào nghiêng cứu, ngay cả Tử thần thực tử cũng không có liên hệ, như vậy cũng phải tiêu tốn hết ba năm mới có thể khắc phục.
“Cậu rốt cuộc đã đi đâu vậy? Lâu như vậy cũng không trở về, sắp quên bọn tớ luôn rồi.” Sau khi mọi người chỉnh sửa lại quần áo xốc xếch của mình xong liền bắt đầu không ngừng hỏi thăm.



“Đi đến chỗ bà ngoại là thật.” Là thật, y bình thường là ở lại nhà của bà ngoại, địa chỉ đưa cho Severus cũng là nhà ngoại.”Còn chạy đến chỗ của Muggle quay vài bộ phim điện ảnh. Tớ nào có quên, không phải tớ vẫn thường xuyên gởi quà về cho các cậu sao. Kịch bản các cậu đang diễn, phục trang, trang sức, bối cảnh, có cái nào không phải do tớ gửi tới.”



“Điện ảnh là cái gì?”



“Cũng gần như quả cầu ký ức của chúng ta vậy.”



Mọi người vừa nghe như thế nhất thời cũng không quá hứng thú, bắt đầu mồm năm miệng mười kể về những người bạn đã nhập học của mình.



Peter cũng không có biện pháp, y hẳn là nên chia sẻ với mọi người một chút, thế nhưng… nhà của y đã từng thử kéo dây điện đến, kết quả chính là sau khi Robert vô ý bị điện giật khá nặng một lần, Lisa liền tuyệt đối cấm điện trong nhà.



Ngay cả bộ điện thoại dùng để liên lạc công việc khẩn cấp cũng được lắp trong gian nhà gỗ ngoài sân sau, chuông báo thì được ếm thần chú khuếch đại âm thanh, chỉ cần bảo đảm người ở trong nhà cũng có thể nghe là được.



Y hiện tại cũng không có biện pháp mời đám bạn tốt của mình tập thể đến thế giới Muggle xem chiếu phim. Về phần quả cầu ký ức kia, dĩ nhiên là vật cùng loại với chậu minh tưởng, sau khi quay lại chỉ có thể trực tiếp cầm lên mới xem được ký ức bên trong.



Vừa đắt lại vừa không tiện dụng, hơn nữa hình ảnh nhỏ như vậy đương nhiên độ chấn động không cao.



Cùng với cố sức miêu tả gợi ra lòng hiếu kỳ của đám động vật nhỏ này còn không bằng tạm thời im lặng, chờ đến khi vấn đề kỹ thuật được giải quyết xong hẳn nhắc lại.



“Andromeda và Simon đã đi học, sang năm liền đến phiên chúng ta.”



“Thật tốt… Tớ còn phải chờ thêm một năm nữa nha.” Regulus có chút cô đơn.



“Thời gian một năm này cậu có thể cố gắng học thêm nhiều thứ. Lần này tớ trở về cũng là muốn học thêm vài chuyện… thực lực mới là quan trọng.” Peter xảo diệu đánh thẳng vào suy nghĩ của quý tộc.



“Cũng đúng.” Regulus liền nguôi ngoai, bây giờ trong nhà đã công khai xem nhóc là người thừa kế, trách nhiệm trên người nhóc nặng hơn rất nhiều..”Được rồi, Peter, vị đại nhân kia đã trở về còn muốn tổ chức một vũ hội ăn mừng. Cậu có đi không?”



————



Tác giả có lời:



Mọi người đừng chờ mong vũ hội chút mừng, bọn họ gặp lại lần nữa sẽ là chuyện trong Hogwarts.



p/s: Giáo sư, người sẽ không thực sự đi tìm xem ‘Thanh Hoa’ là ở nơi nào chứ??!!!!