V Đại Có Một Bé Chuột
Chương 29 : Tỉnh táo
Ngày đăng: 16:47 19/04/20
“Tớ cũng không phải giả ngốc, Simon. Tớ nhớ rằng, dường như thời gian ước định là chiều thứ bảy mà.” Chiều thứ bảy vĩnh viễn là thời gian tốt nhất.
Một tuần có hai ngày nghỉ, thứ lợi ích đầu tiên chính là có thể ngủ nướng, ngày hôm sau vừa vặn chủ nhật, không cần lo lắng chơi đùa mệt mỏi quá khiến hôm sau không dậy nổi hoặc không làm bài kịp gì đó.
Đây là một ngày tốt đến thế nào chứ, thứ bảy tốt nhất.
Tuy rằng không biết mấy đứa trẻ khác cần bao lâu mới có thể quen được với Hogwarts, thế nhưng dựa vào kinh nghiệm của bản thân cùng với tư liệu trong tiểu thuyết, nhân vật chính khoảng chừng đến thứ sáu đã có thể tự mình tìm đường đến phòng học rồi.
Đem buổi giao lưu ấn định tại thứ bảy tuần đầu tiên chính là cực kỳ thỏa đáng, mọi người suốt cả tuần nay nhìn thấy thần tượng của mình đi lại trước mặt nhưng tối đa chỉ có thể xin được chữ ký, không thể trò chuyện nhiều, càng không thể ôm, hôn hay làm ra hành động gì đó thân mật hơn nữa.
Nhịn một tuần đã là rất dồn nén rồi.
Huống chi, bởi vì sự tò mò nhiều chuyện của Frankie và Alice, thành viên trung thành của đội cận vệ của vương tử Hogwarts (đây là cái tổ chức gì cũng không cần giới thiệu thêm đi) đều đã biết vương tử điện hạ đã từng tổ chức một đội kịch nghệ nhỏ tại giới phù thủy, biểu diễn vài kịch bản nhỏ đơn giản.
Đối với bọn người Frankie có thể được thần tượng đích thân chỉ bảo, còn có thể mặc phục trang do thần tượng tận tay làm ra, hát ca khúc do thần tượng viết… mọi người sâu sắc muốn biểu lộ tâm tình ghen tỵ kích động đến tột độ.
Đồng thời, những thành viên của đội kịch thành công cảm nhận đãi ngộ đặc biệt từ người xung quanh, tuy rằng bản thân không phải nguyên nhân chính, thế nhưng cái loại cảm giác đến nơi nào cũng có thể nhận được ánh mắt ghen tỵ ước ao của mọi người này thật sự là… quá tuyệt vời rồi.
Vì vậy lòng nhiệt tình của mọi người đều được đẩy lên tột đỉnh, sau khi tổ chức xong buổi giao lưu này có phải là mọi chuyện sẽ đi vào quỹ đạo không? Đội kịch của bọn họ sẽ lập tức được tổ chức? Như vậy bọn họ có phải là những nhân vật cấp nguyên lão rồi chứ?
Nếu không phải bị đám suy nghĩ kia quấy nhiễu, dưới tình huống ngày mai còn có lớp Simon làm sao có thể gấp rút như vậy, thậm chí đã đến giờ giới nghiêm còn đến đây gõ cửa.
“Thế nhưng ngày mai đã là thứ sáu rồi, cậu cũng nên công bố địa điểm sớm một chút để bọn tớ chuẩn bị thật tốt. Nào là trang trí, trang phục, lại còn cả trà bánh.”
“Địa điểm từ sớm tớ đã xin phép giáo sư Sprout rồi.” Peter cầm lấy một tấm da dê đưa qua. “Chỉ cần có chữ ký của giáo sư đây chính là buổi giao lưu hợp lệ, trên đó tớ đã viết xong toàn bộ yêu cầu, chỉ cần để lên bàn gia tinh sẽ giúp chúng ta chuẩn bị tốt mọi thứ. Vô luận là trang trí hay trà bánh.”
Đây là khi y đến hỏi chủ nhiệm nhà Hufflepuff về những thủ tục cần thiết khi tổ chức hội nhóm trường trường, giáo sư Sprout đã rất hiền lành hướng dẫn cho y.
“Về phần vấn đề trang phục… tớ cho rằng ngoại trừ nhà Slytherin, phần lớn học sinh đều không có thói quen mang lễ phục đến trường, hơn nữa lần này tớ tổ chức buổi họp mặt chứ không phải vũ hội.”
“Cậu đã quá coi thường khả năng trang điểm của bạn học nữ, cho dù là đồng phục hàng ngày các cậu ấy cũng có thể bày ra không ít kiểu dáng, đừng nói đến kiểu tóc và gì đó….”
“Nó từ trước đến giờ nhìn cậu không vừa bắt, bình thường lúc đi học còn thiếu trừng mắt với cậu sao?” Cậu tự nhiên là người bị hiềm nghi lớn nhất. “Tớ còn hỏi qua Thầy tu mập.”
“… …”
“Ông ta ngày hôm nay cứ không ngừng lượn lờ trước mặt tớ.” Rõ ràng có chuyện muốn tớ hỏi.
“Được rồi, Sev, giống như cậu biết, người thua thiệt là nó.”
“Thế nhưng cậu bị thương, hơn nữa còn là nó công kích cậu.” Mắt thấy giáo sư đã bắt đầu giảng dạy hai người cũng mở sách ra theo mọi người, thế nhưng vẫn không ngừng tò chuyện. “Cậu lại còn giúp nó giấu diếm.”
“Tớ cũng không xem bản thân mình coi như một học sinh thông thường, nếu như tớ giống như bọn họ, tớ tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy. Thế nhưng tớ là diễn viên, bất luận là tin tức gì có liên quan đến phương diện này, tớ có thể ngăn chặn nhất định sẽ ngăn chặn, loại tin tức xấu như đánh nhau này, cho dù tớ là người bị hại cũng nên tận lực không để lưu truyền.”
Peter trưng ra một biểu tình ‘Cậu còn quá non nớt, không hiểu được mặt tối của thế giới này’ với Severus, thành công chiêm ngưỡng được không ít gân xanh trên trán đối phương.
“Hừ.” Đây là sau khi Severus suy nghĩ cả buổi cũng chỉ có thể biểu hiện bằng một tiếng như vậy, đó không phải là do hắn đồng ý với quan điểm của Peter, chỉ là hắn hiểu rõ chỉ cần có dính dáng đến phương diện này, đối phương tuyệt đối không chịu thỏa hiệp. Hơn nữa loại chuyện này trước đây cũng đã từng xuất hiện, cái gì có người cố ý tiết lộ ý tưởng kịch bản, có người bị người khác đào đi, còn ác ý phỉ báng công ty… kết quả chứng minh, Peter vĩnh viễn nói đúng.
“Tiệc trà họp mặt ngày mai cậu cũng phải đến.”
“… …” Loại vẻ mặt này chính là đang nói, hắn tuyệt đối sẽ không có mặt.
Peter bình tĩnh lấy từ trong túi ra một quyển sách ma dược đưa đến trước mặt bạn tốt quơ quơ, thành công nhận lại được một ánh mắt hung ác.
“Là chị Minna tặng, người ngất đi hôm khai giảng ấy. Cậu cũng biết, Ravenclaw chính là có nhiều sách.”
“Hừ.” Đây là thỏa hiệp.
“Sev, nói thật lòng, cậu cứ nhân nhượng như vậy khiến tớ không có cảm giác thành tựu.” Lại lần nữa nhận về ánh mắt hung ác.
“Trò Snape, lúc đi học phải chuyên tâm nghe giảng, bây giờ đứng lên trả lời câu hỏi này.”
“… …”